NGHIỆT SÚC - Trang 247

KHÔNG BIẾT TRƯỚC ĐƯỢC ĐIỀU GÌ

Những ngôi nhà tham gia vào buổi triển lãm được đánh dấu bằng bảng

hiệu Ngôi nhà Trong mơ trên bãi cỏ trước nhà, xoay xung quanh một bán
kính năm lốc nhà, nhưng bữa tiệc dường như đã mở rộng ra toàn khu dân cư.
Tất cả những cánh cửa đều để mở, người ta đặt bàn ghế ra sân trước dưới
đèn sưởi và bán rượu mùi hoặc bia rót từ thùng, 2 đô một cốc, hoàn lại một
đô nếu mang trả cốc lại. Có những chiếc xe tải bán bánh mì kẹp xúc xích và
chả đậu. Một hệ thống âm thanh được dựng lên trên một hành lang và một
anh chàng DJ đang tạo ra thứ âm nhạc tươi vui đầy nắng ấm gợi ra những
bãi biển cát trắng và những ly cocktail sóng sánh.

“Giờ thì biết nó như thế nào rồi hả?” Layla đang mặc một cái áo khoác

đính xê quin bạc mà Cas chọn cho nó tại một cửa hàng đồ cũ, kết hợp cùng
với váy đen, quần bó dát vàng và bốt đế bằng.

“Mày không thể bắt tao nhìn ngắm nghệ thuật hay coi mấy thứ này là

nghiêm túc được.” Cas mặc bộ đồ thường ngày của nó gồm áo khoác rộng
thùng thình, quần jean và không trang điểm, cho dù nó trang điểm hộ cho
Layla. Mắt kiểu rock đen xì với năm lớp kẻ mắt và son môi đỏ rực rỡ mà nó
cứ không ngừng liếm cho phai bớt dù biết rằng trong son trộn đầy kim loại
nặng và hóa chất độc hại. Nó sẽ chết vì ngộ độc chì.

“Tao thấy mình như một cái bóng đèn sàn nhảy vậy,” nó kêu ca nửa

vời.

“Thì Dorian trông cũng giống kiểu một anh chàng thích disco mà.

Trông mày đẹp lắm. Còn giờ thì ngậm miệng lại và đừng có liếm môi nữa
đi. Nó làm mày trông như đứa tâm thần ấy.”

Layla ngừng lại bất thình lình. “Ôi chết tiệt thật Cas, tao đã mơ thấy cái

này.”

“Cái gì? Lấy việc xếp hàng chờ xem thứ nghệ thuật dở tệ nào đó làm lý

do vớ vẩn nhất để che đậy việc muốn ‘vui vẻ’ à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.