NGHIỆT SÚC - Trang 251

“Chào,” Layla nói yếu ớt. “Tụi em đã đến đây.”
Dorian tặng nó một nụ cười biếng nhác và bất chấp là như thế, tim nó

lại giãy đành đạch một lần nữa.

“Đây là bạn anh, TimTam.” Anh chàng lại rờ cô ta nữa. “Cô ấy làm về

nghệ thuật phóng chiếu.”

“Rất vui được gặp bạn,” Layla chào. Đi chết đi, đồ quỷ cái.
“Tụi em cũng có tên đấy,” Cas hớn hở. “Em là Cas. Bạn này là Layla.”
“Tuyệt vời,” cô ta nói lơ đãng. “Nghe này, em sẽ đi hút một điếu trước

khi chương trình bắt đầu.” Cô ta hôn má Dorian, ép đôi môi lên da anh
chàng. Đánh dấu chủ quyền, Layla nghĩ mà muốn tạt axit vì ghen tuông.
Anh chàng nhìn theo lúc cô ta đi.

“Chị ấy có vẻ sành điệu nhỉ,” Layla cố lôi kéo anh chàng lại. Cái kẻ ất

ơ ấy.

“Nghệ thuật phóng chiếu là cái khỉ gì thế?” Cas hỏi.
“Thì như tên gọi của nó đấy,” Dorian giải thích. “Em lắp đặt các máy

chiếu laser để chiếu các hình ảnh chuyển động lên các vật thể ba chiều,
giống như ảnh ảo ba chiều ấy. Bạn ấy làm về nghệ thuật chuyển đổi. Tác
phẩm của bạn ấy giúp kéo dài giá trị sử dụng của một ngôi nhà theo một
cách rất hữu cơ, xây dựng lên từ cấp độ tế bào.” Nghe như thể anh ta đang
lặp lại những gì mình biết được chứ cũng chẳng hiểu mô tê gì, giống một
đứa con nít bi bô mấy câu chửi thề.

“Ra thế,” Layla nói. Nó không chỉnh anh chàng là ngôi nhà không phải

làm từ mấy cái tế bào.

“Bạn ấy nằm trong nhóm nghệ sĩ khách mời. Đến từ LA.” Anh chàng

đọc nó thành một từ eo-lây, như thể đó là miền đất vàng thần bí của các vị
thần. Mà có khi đúng thế thật.

“Em thích cách người ta sử dụng hạ âm ở đây,” Layla nói, biết rằng anh

chàng sẽ hiểu nó đang nói gì. “Em đang cố gắng nói cho Cas hiểu.”

“Nghe rồi chị,” Cas trợn mắt. “Nhà ám, nhà thờ và những thứ khỉ gió

khác.”

“Đó là một trong những lý thuyết giải thích cho những điều kỳ quái xảy

ra trên đảo Zug.” Dorian nói sau khi đã tỉnh ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.