NGHIỆT SÚC - Trang 254

hàm răng. Nó đợi cho đến khi cái hình người sau tấm kính ấy bước đi tiếp,
sự chú ý bị thứ gì đó hấp dẫn hơn lôi cuốn.

Nó không thể để người khác nhìn thấy. Chưa đến lúc. Nó cần một đám

đông biết phê bình.

Đó sẽ là Big Bang, Clayton nghĩ.
Nó gập người lại chui vào cái chuồng gà, ngồi xổm xuống trên đống

phân gà đông cứng, trốn sau cái mái chuồng, lắng nghe tiếng nhạc và tiếng
người càng ngày càng to hơn, tranh giành không gian với nhau.

Nhưng cái thân thể thảm hại của Clayton lại bồn chồn không yên. Chân

gã bắt đầu ngứa ran và nóng bừng rồi những thứ mà giấc mơ có thể cảm
nhận được đang đi qua cổng, đang ở trong nhà... chúng lôi cuốn quá.

Nó có thể cảm nhận được sự giằng xé của nghệ thuật, các dòng tưởng

tượng cuộn chảy. Biết đâu mọi kiểu nghệ thuật đều sẽ giãy mình sống lại
trong khoảnh khắc được người khác thừa nhận. Như thế chẳng phải tuyệt
vời sao, lời của Clayton.

Nó không thể chờ đợi thêm được nữa. Nó phải tận mắt nhìn thấy. Nó

phải khiến cho mọi thứ diễn ra.

Nó đứng dậy, rũ rũ hai chân của gã đàn ông. Nó điều khiển gã bước lên

cầu thang ra chỗ hành lang qua một căn phòng đầy những người phụ nữ
bằng bạc đông cứng khao khát được chuyển mình.

Biết đâu nó có thể giúp họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.