NGHIỆT SÚC - Trang 266

“Này, ai đấy?”
Anh lập cập bước xuống cái ghế, nhanh tới nỗi nó đổ nghiêng theo,

nhưng may mà anh cũng đang bước xuống cùng hướng nên anh đã bước
xuống được khi chiếc ghế té kềnh ra bụi cỏ, cứ như một bước nhảy điệu
nghệ của vũ công Fres Astaire vậy, khiến anh có cảm giác không ai có thể
đánh bại được mình khi cô tóc nâu chỉ huy ở đây xông ra chỗ anh.

“Anh đang làm cái quái gì vậy hả?”
“Tôi chỉ là một công dân quan tâm đến vấn đề thưa sĩ quan. Mà dân

chúng có quyền được biết chứ. Sĩ quan có thể cho biết chuyện gì đang xảy ra
được không ạ? Có phải lại có một xác chết?”

“Tôi đã cảnh cáo anh lúc nãy rồi. Đưa cho tôi cái điện thoại đó ngay.”
Jen nói lí nhí gì đó có vẻ hoảng hốt.
“Đó có phải một yêu cầu đúng luật không?” anh giở trò. Không nên

đầu hàng mà thiếu chút chống cự được. Hơn nữa đây cũng là một sự đánh
lạc hướng. Hồi nãy Jen đã nhờ anh cất hộ điện thoại cho cô để chơi nhạc, và
giờ thì anh đang lần tay lấy điện thoại của cô ra khỏi túi áo.

“Anh đã quay phim cả tối nay?”
“Có chút chút.”
“Vậy rất có thể anh đang giữ bằng chứng quan trọng cho vụ việc này.

Vui lòng giao cho chúng tôi.”

“Vụ gì?”
“Tôi không thể thảo luận chi tiết vụ việc này.”
“À, vậy thì biết đâu tôi cần hỏi ý kiến luật sư của mình cái đã.”
Miệng cô ta mím lại. “Đây là một cuộc điều tra vụ giết hại thiếu niên.

Tôi hy vọng như vậy là đủ để anh chịu hỗ trợ chúng tôi rồi chứ?’

“À, dĩ nhiên. Khủng khiếp quá. Là người tham gia bữa tiệc à?”
“Nếu anh có thể để lại tên họ và một số điện thoại khác cho sĩ quan

Marcus đây, chúng tôi sẽ bảo đảm anh nhận lại được đồ dùng của mình khi
chúng tôi xử lý xong.” Rồi cô ta để ý thấy cô gái trẻ ngồi trên bậc cầu thang
đang quan sát họ, thế là cô ta quát: “Layla! Đi vào trong xe.” Chỉ cần thế
thôi cũng đủ thời gian để anh tráo hai cái điện thoại với nhau rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.