NGHIỆT SÚC - Trang 268

LẤY LỜI KHAI

Cảnh tượng thật giống một bãi chiến trường có xác tàu hỏa và máy bay

rơi. Cảnh sát phải phong tỏa đến ba lốc nhà. Họ phải tạm giữ bốn trăm
người dự tiệc, không bao gồm những kẻ đã chen chúc nhau vào xe hơi bỏ
chạy mất, trong khi họ phải dò dẫm từng xăng ti mét trong từng tòa nhà để
tìm kiếm những thứ mà họ không biết có liên quan không và cả những thứ
họ còn không biết gọi tên là gì nữa.

Đội bằng chứng không vui vẻ gì. Các sĩ quan cũng thế, họ phải lấy lời

khai của những kẻ tiệc tùng say khướt cứ khăng khăng cho rằng là họ biết
quyền công dân của mình nên không phải nói gì! Hóa ra là họ chả biết gì sất,
chỉ biết lặp lại mấy câu xem được trên phim ảnh mà thôi. Nhưng sau đó
không biết có thằng khôn lỏi nào đã tìm kiếm trên mạng về mấy cái quyền
ấy thật và rỉ tai cho mọi người, thế là Gabi phải can thiệp vào, nói cho họ
biết rằng có một vụ án mạng xảy ra và sở cảnh sát Detroit sẽ coi trọng sự
hợp tác của họ.

Một nhóm người nghe vậy bỗng kích động hết cả lên. Và cứ thế lây lan

nhanh.

Cô để cho mấy cảnh sát mặc đồng phục xử lý những yêu cầu muốn có

người tư vấn tâm lý, còn cô tiếp tục đi phỏng vấn những người hữu dụng
nhất, đầu tiên là người phụ trách sự kiện này.

Có đến hai người phụ trách, nhưng đến giờ cảnh sát mới chỉ tìm được

một người. Patrick Thorpe là một người đàn ông tầm ba mươi tuổi gầy gò,
đầu cạo nhẵn, giọng trầm bổng nghe đáng tin như đang quảng cáo bảo hiểm
vậy, cho dù ông ta đang phun ra những lời giận dữ. Boyd vừa trông thấy là
ghét ngay lập tức.

“Một gã nghệ sĩ pêđê,” anh ta ghé vào tai Gabi thì thào, như thể điều đó

giúp ích lắm vậy. Một điểm cho đội Kỳ thị người đồng tính.

“Đây là cách mà thành phố Detroit khuyến khích một nền kinh tế sáng

tạo sao?” Patrick cà lăm. “Chúng tôi đã có đủ các loại giấy phép!” Cô nhận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.