NGHIỆT SÚC - Trang 383

“Thomas Keen. Ông ấy làm việc tại trung tâm liên lạc cộng đồng của

chúng tôi. Làm vài giờ một tuần. Máy tính, tư vấn việc làm, làm những việc
lặt vặt. Ông ấy biết tất cả mọi người. Thân với Ramón lắm. Có lẽ ông ấy có
thể nhận diện được.”

“Ông ta có dùng điện thoại di động không?”
“Có. Một cái điện thoại được nhà nước trợ cấp.”
“Cha có biết số không?”
“Chờ tí.” Ông rút điện thoại ra và lướt xuống phần danh bạ điện thoại,

đôi tay run rẩy. Ông đọc cho cô đúng số điện thoại đã gọi cho đường dây
nóng.

Gabriella viết lại như thể đó là thông tin mới biết.
“Cha có biết ông ấy sống ở đâu không? Cha có biết cách nào khác để

liên lạc với ông ta không?”

“Chuyện này là sao?” Ông ta hỏi cứ như thể không phải đang đứng

trước một người chết dính vào một cái cột, xung quanh là hàng trăm con gấu
bông ghim vào cơ thể.

“Chúng tôi tin rằng ông ta là một nhân chứng. Nhưng cũng có khả năng

ông ta liên quan đến vụ này.”

“Không phải TK đâu.”
“Thomas Michael Keen,” Boyd đang đọc hồ sơ của ông ta trên máy

tính và la lên cái tên từ chiếc xe tuần tra. Ngồi tù mười năm khi mới mười
bốn tuổi vì tôi mưu sát một người đàn ông. Kể từ đó thì ăn cắp ăn trộm,
nghiện ngập, hành hung. Lần gần đây nhất là đánh nhau tại nhà thờ Raphael
nhưng sau đó bên nguyên đã rút lại lời buộc tội.”

“Đó là hiểu lầm thôi.”
“Người đàn ông này làm việc cho Cha à?”
“Ai cũng xứng đáng có một cơ hội thứ hai. Hoặc có khi là thứ ba, thứ

tư, bất kể mấy lần. Chúa không theo kiểu quá tam ba bận.”

“Đó là một kẻ giết người từng ngồi tù mà cha vẫn nhận vào làm việc

trong nhà thờ sao?”

“Sẽ chẳng có ai khác nhận ông ấy cả. Cô có dám không?”
“Cha có nghĩ ông ta có khả năng làm những chuyện này không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.