NGHIỆT SÚC - Trang 399

CHỈ CÒN CÁCH ĐI LÊN

Gabi đi vòng xung quanh tòa nhà. Cánh cửa trước bị niêm phong kín.

Mấy cái cửa sổ cũng vậy, ít nhất là mấy cái ở tầng trệt. Nhưng ắt hẳn phải có
lối vào. Không thấy Jonno và cô bạn anh ta đâu. Jennifer, cô nghĩ. Không,
chỉ là Jen thôi. Có thể nhìn rõ được quả tim của cô ta - một vết thương gây
chết người, theo ý kiến chuyên môn của cô.

Một cái xe tải trắng đậu ở chỗ khuất tầm mắt. Hắn ở đây. Hoặc đã từng

ở đây. Cô đi ép sát người dọc bức tường, xuyên giữa hàng cây dài với những
con sóc đen chạy qua chạy lại giữa mấy cái cây. Có một trong mấy cái cửa
chết tiệt được sơn trên tường và cô tự hỏi không biết một hình chữ nhật đơn
giản có từng gieo rắc sự sợ hãi như vậy chưa. Hình chữ nhật của cái quan tài
thì may ra.

Và nó đó. Một cái cầu thang thoát hiểm rỉ sét chạy dọc tòa nhà. Một

cánh cửa mở treo lơ lửng trên bản lề tại đỉnh cầu thang. Một nơi cô có thể đi
vào. Cô bật bộ đàm lên báo cáo, nhưng chỉ nghe tiếng sóng nhiễu. Cái điện
thoại của cô không bắt được tín hiệu gì.

Cô không nghĩ Clayton thông minh tới mức để lại những vật chắn tín

hiệu ở đây. Có thể là do tòa nhà này, những thứ đồ kim loại bên trong đã làm
nhiễu hết sóng điện từ.

Có tiếng ai đó hét lên bên trong. Một người đàn ông. Đang hết sức

hoảng loạn. Marcus, cô nghĩ, cho dù phần lý trí trong cô biết rằng cậu ấy đã
chết rồi. Đã chết từ sáng thứ hai hôm đó khi cô từ chối cuộc gọi của cậu ta
trong văn phòng hiệu trưởng. Cô biết điều đó là đúng. Điều đó có nghĩ là
tiếng hét kia của Jonno hoặc của Thomas Keen, hoặc người nào đó cô có thể
cứu.

Chết tiệt thật. Cô đã hy vọng nghe được tiếng còi cảnh sát, thấy được

những người đàn ông phụ nữ mặc đồng phục cầm súng lao vào đống gạch
vụn này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.