NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 181

biển, sẽ để dành riêng cho nhà vua dùng. Họ nói thêm rằng họ định qua ngày
hôm sau sẽ trở về. Nếu tôi đến chậm một ngày chắc chắn là tôi sẽ bỏ mạng ở
đây, bởi vì dân cư ở rất xa, và tôi không thể nào tìm đến được tới nơi nếu
không có người dẫn đường.

Trong khi họ đang nói chuyện với tôi như vậy, thì con hải mã từ biển lên.

Đúng như lời họ nói, nó phủ lên con ngựa cái và sau đấy chuẩn bị ăn thịt con
này. Nhưng nghe thấy những tiếng ầm ĩ do những người chăn ngựa gây nên,
hải mã phải bỏ mồi trở xuống biển.

Ngày hôm sau, những người đó trên đường trở về thủ phủ của hòn đảo,

mang theo đoàn ngựa cái. Tôi đi theo họ. Vừa đến nơi, tôi được gọi vào chầu
vua Miragiơ. Vua hỏi tôi là ai và do đâu tôi đến được vương quốc này. Sau
khi nghe tôi trình bày tường tận, nhà vua tỏ lời chia buồn với tôi về điều bất
hạnh. Người ra lệnh cho triều thần săn sóc tôi và cung cấp cho tôi tất cả
những thức gì cần thiết. Mệnh lệnh của vua được thực hiện chu đáo. Tôi chỉ
còn biết ca ngợi lòng hào hiệp của nhà vua và sự nghiêm túc của bầy tôi
Người trong việc thi hành mệnh lệnh.

Vì là nhà buôn, tôi năng lui tới chỗ những người cùng nghề. Tôi đặc biệt

tìm kiếm những khách nước ngoài ở đây, vừa để hỏi thăm tin tức về Bátđa,
vừa để tìm một người nào khả dĩ cùng mình sau đây trở về kinh thành ấy.
Kinh đô của nhà vua Miragiơ nằm trên bờ biển và có một hải cảng đẹp, ngày
nào cũng có tàu buôn của nhiều nước trên thế giới tới cập bến. Tôi cũng giao
du với các nhà bác học Ấn Độ và được chuyện trò với họ. Tuy vậy, những
việc ấy không cản trở tôi đến chầu vua đều đặn, hoặc là thăm viếng các
thống đốc và các tiểu vương, chư hầu của vua Miragiơ thường có dịp gần gũi
với Người. Họ hỏi rất nhiều về đất nước tôi. Về phần mình, muốn hiểu biết
phong tục và luật pháp nước họ, tôi hỏi họ tất cả những gì mà tôi cho là đáng
tìm hiểu.

Dưới quyền vua Miragiơ có một hòn đảo tên là Cátxen. Người quả quyết

với tôi rằng đêm nào ở đấy cũng nghe có tiếng trống đồng, làm cho các thủy
thủ đồn rằng thần Đêgian

[32]

sống ở chốn này. Tôi nảy ra ý muốn chứng kiến

điều kỳ lạ ấy. Trong một chuyến đi đến đấy, tôi nhìn thấy những con cá dài
từ một trăm đến hai trăm cánh tay

[33]

. Chúng làm cho con người kinh hãi

nhiều hơn là gây hại vì chúng nhát tới mức ta chỉ cần gõ vào tấm ván cho có
tiếng động là chúng đã trốn chạy. Tôi còn trông thấy, những con cá khác chỉ
dài bằng một cánh tay thôi, nhưng đầu trông giống như đầu con cú vọ.

Một hôm trên đường về, tôi đang đứng ở cảng, vừa lúc một chiếc tàu cập

bến. Buông neo xong, người ta bắt đầu bốc dỡ hàng hóa. Các nhà buôn chủ
hàng cho chuyển các thứ của mình về kho. Đưa mắt nhìn một vài kiện hàng
và những chữ viết bên trên, xem thử những thứ đó là của ai, tôi chợt thấy tên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.