NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 1055

Thấy các ngự y không chữa khỏi bệnh cho công chúa, vua nước Casơmia

vời đến các danh y trong kinh thành, nhưng kiến thức khoa học, tài nghệ và
kinh nghiệm của những vị này cũng chẳng hơn gì. Vua lại mời các thầy
thuốc ở các thành phố khác trong vương quốc, đặc biệt những vị danh tiếng
nhất. Các loại thuốc họ kê đơn cũng đều không công hiệu. Vua lại phái nhiều
người sang các quốc gia, vương quốc và triều đình lân bang, mang theo
những giấy tờ chẩn đoán hợp thủ tục phân phát cho những thầy thuốc danh
tiếng nhất, với lời hứa sẽ chịu phí tổn đi đường cho những ai vui lòng đến
kinh đô nước Casơmia, và sẽ thưởng thật trọng hậu cho người nào chữa khỏi
bệnh công chúa.

Nhiều vị danh y cất công đi. Nhưng không một ai có thể khoe khoang là

mình may mắn hơn các thầy thuốc ở triều đình và vương quốc này; không có
một ai có thể làm cho trí khôn nàng trở lại bình thường. Điều này đâu có thể
tùy thuộc ở họ và ở tay nghề của họ, mà ở nghị lực của chính công chúa.

Trong khoảng thời gian ấy, thái tử Firu Sát, cải trang dưới dạng một giáo

sĩ, rong ruổi qua nhiều nước và đến nhiều thành phố của các nước này.
Không tính tới những nỗi vất vả dọc đường, chàng chỉ lo con đường mình đi
không biết có đúng hướng hay không, chỉ e chim ăn núi Bắc người tìm bể
Đông mất thôi. Chú ý nghe ngóng tin tức những nơi đi qua, cuối cùng chàng
đến một thành phố lớn của Ấn Độ, và nghe người ta đồn đại khá nhiều về
một nàng công chúa nước Bengan tự nhiên phát điên đúng vào hôm quốc
vương Casơmia định tổ chức lễ cưới nàng. Nghe nói đến tên nàng công chúa
nước Bengan, chàng nghĩ đấy đúng là người mình đang tìm kiếm. Điều này
càng đáng tin vì chàng biết ở triều đình nước Bengan không có công chúa
nào khác ngoài người yêu của mình.

Tin vào lời đồn đại, chàng lên đường sang ngay Casơmia, tới kinh đô

nước đó. Đến nơi, chàng trọ tại một cái khan. Ngay hôm đó chàng được nghe
chuyện nàng công chúa nước Bengan và cái chết khốn nạn của tên thổ dân
bắt nàng đi trên con ngựa thần kỳ (thật đáng tội của gã). Chi tiết này càng
làm cho chàng tin rằng, không có gì nhầm lẫn nữa, đấy chính là nàng công
chúa mình đang tìm. Chàng còn biết thêm cả sự tốn kém vô ích của quốc
vương Casơmia chi cho các thầy thuốc, mà không một ai chữa khỏi bệnh cho
nàng.

Nắm vững mọi chi tiết ấy rồi, ngay sáng hôm sau, thái tử nước Ba Tư sắm

một bộ quần áo lương y. Với trang phục ấy và bộ râu mà chàng để cho mọc
dài trong lúc đi đường, chàng ra phố tự xưng là thầy thuốc. Nôn nóng muốn
được gặp công chúa, chàng không chần chừ đến thẳng cung vua, xin gặp một
vị quan. Người ta dẫn chàng đến trước quan trưởng văn phòng, chàng trình
bày: có thể có người cho chàng đã bạo gan khi dám đến nhận chữa bệnh cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.