NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 115

bác còn vạch cho nó thấy sự kinh tởm của mối tình mà nó đang say đắm và
vết nhục muôn đời mà nó bắt gia đình ta phải chịu, nếu nó cứ nhắm mắt lao
theo những tình cảm tội lỗi. Bác lại nói những điều đó với con gái bác rồi bắt
nó phải cấm cung không cho liên hệ với anh trai nó. Nhưng con khốn nạn đã
ăn phải bả độc rồi, cho nên tất cả những trở lực mà bác thận trọng tạo ra để
ngăn cách mối tình của chúng chỉ càng kích thích thêm chúng lao vào con
đường tội lỗi mà thôi.

Con trai bác tin chắc là em gái nó đối với nó vẫn như trước đây. Viện cớ

xây lăng cho mình, nó cho sửa soạn một chỗ ở dưới đất, với niềm hy vọng là
một ngày kia sẽ có dịp bắt cô người yêu tội lỗi của mình và đưa đến đấy. Nó
đã chọn thời gian bác đi vắng dể dùng vũ lực xông vào nơi cấm cung em gái
nó, và đấy là một chuyện mà danh dự của bác không cho phép bác công bố.
Sau một hành động đáng chê trách như vậy, hai đứa đã cùng nhau đến ẩn ở
chốn này. Như cháu đã thấy, nó đã chuẩn bị nhiều thức ăn, để cùng nhau
hưởng thụ mối tình đáng khinh bỉ đang làm tất cả mọi người ghê tởm.
Nhưng Thượng đế không muốn để cho sự bỉ ổi ấy xảy ra. Thượng đế đã
trừng phạt đúng đắn cả hai.

Kể đến đây, nhà vua bật khóc như mưa, và tôi cũng khóc với Người.

Lát sau, Người ngước mắt nhìn tôi: “Nhưng, cháu thân yêu ơi, – bác tôi

vừa nói vừa ôm hôn tôi – nếu bác có mất đi một đứa con trai không xứng
đáng, thì bác sung sướng tìm được ở cháu một người tốt hơn để thay thế nó.”
Những điều suy nghĩ của bác tôi về cái chết buồn thảm của hoàng tử và công
chúa làm cho chúng tôi một lần nữa đầm đìa nước mắt.

Chúng tôi leo lên cầu thang cũ và cuối cùng ra khỏi chốn chết chóc ấy.

Chúng tôi hạ cánh cửa nắp bằng sắt xuống, lấy đất và những vật liệu dùng để
xây dựng ngôi mộ, lấp kín lại như cũ, để cố gắng che giấu hậu quả khủng
khiếp mà cơn thịnh nộ của Thượng đế đã đưa lại.

Chúng tôi trở về cung. Không một ai hay biết là chúng tôi vừa vắng mặt.

Nhưng chưa được bao lâu thì bỗng nghe ồn ào tiếng kèn đồng, tiếng thanh
la, trống trận cùng những khí cụ chiến chinh khác. Một đám bụi dày tỏa đặc
không trung, làm cho chúng tôi hiểu ngay ra được đó là tiếng gì, nó báo hiệu
một đạo quân ghê gớm đang tiến đến gần. Đó chính là đạo quân của viên
tướng đã phế truất cha tôi và chiếm đoạt quốc gia của Người, nó đang dẫn
muôn vàn binh mã tiến đến đây, hòng chiếm đoạt cả quốc gia của bác tôi
nữa.

Nhà vua lúc bấy giờ chỉ có đội cận vệ bình thường, không thể kháng cự

bấy nhiêu kẻ thù. Chúng nó vây thành, và chẳng khó khăn gì mà không làm
chủ thành phố bởi vì các cổng thành đều để ngỏ không kháng cự. chúng
cũng chẳng tốn công sức bao nhiêu khi tiến vào hoàng cung. Bác tôi chống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.