NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 269

cái thùng chật chội tới mức đến bây giờ tôi vẫn còn cảm thấy khó chịu. Cuối
cùng người ta gọi thợ mộc đến đặt anh ấy đóng một cái giá để treo cổ tôi lên.
Nhưng tạ ơn trời đất, tất cả những chuyện ấy chỉ là trong giấc mộng mà thôi.

Suốt đêm hôm ấy Bêrếtđin Hátxan không sao ngủ yên. Thỉnh thoảng

chàng lại thảng thốt tự hỏi mình đang tỉnh hay là đang trong mơ. Chàng
không dám tin ở hạnh phúc. Để được yên tâm, chàng vén màn ngắm nhìn cả
căn phòng. “Ta không thể nào nhầm được. – Chàng tự bảo. – Chính đây là
căn phòng ta đã từng bước vào cùng tên chăn ngựa, rồi ta đã ngủ với người
phụ nữ định dành cho nó.”

Tới sáng, chàng vẫn chưa hết phân vân, lo lắng thì nghe tiếng gõ cửa.

Thượng thư Sêmsếtđin Môhamét bước vào và cất tiếng chào buổi sáng.

Bêrếtđin Hátxan vô cùng kinh ngạc khi thấy đột ngột xuất hiện con người

mà chàng quen biết lắm, nhưng lần này không phải là dáng điệu ghê gớm
của ông quan tòa đã ra lệnh xử tử chàng, chàng kêu lên:

- Vậy ra ngài đấy, thưa ngài! Ngài đã đối xử tàn tệ với tôi, ngài đã buộc tôi

phải chết theo cách mà bây giờ nghĩ lại tôi còn kinh sợ, chỉ vì một chiếc
bánh ngọt nhân kem mà tôi không bỏ hạt tiêu vào!

Thượng thư cười ồ. Rồi để cho chàng thôi lo lắng, ông bắt đầu thuật lại

nhờ có một vị thần linh (ông đã tin là có bàn tay của thần linh ngay khi nghe
tên gù kể lại) mà chàng đã lấy được con gái ông thay cho tên gù. Ông nói
chính nhờ có cuốn sổ tay do Nuarếtđin Ali ghi chép mà ông đã phát hiện ra
chàng đúng là cháu họ mình, rồi việc ông rời thành phố Cairô đi tìm cháu
v.v… và v.v… Cuối cùng ông âu yếm ôm hôn chàng và nói:

- Cháu à, cháu tha lỗi cho bác về những điều phiền muộn bác đã gây nên

cho cháu từ khi nhận ra cháu đến nay. Bác muốn đưa cháu về đến nhà trước
khi nói cho cháu rõ hạnh phúc của cháu, để cháu thấy càng phải trải qua bao
nhiêu khổ đau thì hạnh phúc sau đấy càng to lớn bấy nhiêu. Giờ cháu hãy
quên đi mọi chuyện ưu phiền. Hãy vui lên vì được gặp lại những người thân
yêu nhất của cháu. Trong khi cháu chỉnh đốn trang phục, bác sẽ đi báo tin
cho mẹ cháu rõ, mẹ cháu đang hết sức nôn nóng được ôm cháu vào lòng.
Bác cũng đưa con trai cháu cùng đến, đứa con mà cháu đã từng gặp ở
Đamát, mà tuy chưa biết rõ, cháu đã cảm thấy thương yêu nó đến thế nào.

Không có đủ thời gian để diễn tả nỗi mừng vui của Bêrếtđin Hátxan khi

gặp lại mẹ và con trai. Ba người quấn quýt nhau. Bà kể cho Bêrếtđin nghe bà
buồn phiền như thế nào trong thời gian đằng đẵng vắng chàng. Còn chú bé
Agíp thì không còn đẩy cha ra nữa khi cha muốn ôm cậu như hồi ở Đamát,
mà ngược lại còn muốn được cha âu yếm nhiều hơn. Bêrếtđin Hátxan thì
không biết cách nào bày tỏ hết với mẹ cùng con trai sự xúc động và tình cảm
của chàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.