NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 267

không ai được mở ra cho đến khi có lệnh của ông.

Trong thời gian gia nhân dỡ hàng hóa từ trên lưng các con lạc đà xuống,

thượng thư cho mời bà mẹ Bêrếtđin và con gái mình đến và nói với con gái:

- Tạ ơn Thượng đế đã cho chúng ta niềm hạnh phúc tìm lại được chồng

con! Hẳn con còn nhớ rõ cách trang hoàng phòng ngủ của con hồi tiến hành
lễ thành hôn. Con hãy cho bày biện lại y hệt như trong đêm tân hôn. Nếu con
không nhớ hết, thì hãy xem thêm những điều cha ghi trong cuốn sổ tay. Cha
đi lo nốt các việc khác.

Tiểu thư Người Đẹp vui mừng đi thực hiện mệnh lệnh của cha. Nàng cho

bày biện mọi thứ đúng hệt như hôm Bêrếtđin Hátxan bước vào đây theo sau
chú chăn ngựa lưng gù. Chiếc ngai dành cho cô dâu chú rể được bê vào kê
lên bục, nến được thắp sáng choang. Xong đâu đấy thượng thư bước vào đặt
chiếc áo, cái khăn và túi tiền của Bêrếtđin lên chiếc ghế. Rồi ông bảo con
gái:

- Giờ con hãy cởi áo lên giường nằm. Lúc nào Bêrếtđin vào, con hãy phàn

nàn sao chàng đi ra ngoài lâu thế, khiến khi con tỉnh giấc không rõ chàng
đâu. Con hãy giục chồng con đi ngủ trở lại.

Nói xong, ông ra khỏi phòng, để cho con gái được thoải mái. Ông cũng

lệnh cho tất cả gia nhân hãy đi nơi khác, chỉ để lại vài người hầu. Ông lại sai
người mở thùng nhốt Bêrếtđin Hátxan, mặc áo lót quần đùi cho anh mà đừng
làm anh thức giấc, rồi mang đặt anh trở lại phòng cưới cách sao cho anh tỉnh
dậy ngay nhưng chưa kịp tỉnh táo hơn.

Bêrếtđin tỉnh giấc đi đi lại lại trong phòng cưới, mọi đồ đạc trong phòng

đều gợi chàng nhớ lại buổi tối tiến hành hôn lễ. Chàng ngạc nhiên nhận ra
đây đúng là căn phòng nơi chàng gặp chú giám mã gù lưng. Càng ngạc nhiên
khi nhìn sang một phòng khác cửa mở sẵn, chàng nhận ra áo và khăn của
mình, đúng vào nơi mà chàng đã để vào tối tân hôn. “Trời đất! – chàng giụi
mắt thốt lên. – Tôi mê hay tỉnh đây?”

Tiểu thư Người Đẹp lúc ấy đang thích thú quan sát, liền vén bức màn che

giường, thò đầu ra nói dịu dàng:

- Chàng ơi, chàng đứng làm gì ngoài cửa thế? Vào ngủ lại đi chứ! chàng

đi ra ngoài đã lâu lắm rồi. Tỉnh dậy không thấy chàng bên cạnh, em rất ngạc
nhiên và cứ trông chàng mãi.

Bêrếtđin Hátxan bàng hoàng nhận ra người đàn bà xinh đẹp nói chuyện

với mình kia đúng là người mà chàng nhớ là đã từng ăn nằm cùng.

Chàng bước vào phòng. Nhưng đầu óc còn ngổn ngang biết bao nhiêu

điều xảy ra gần mười năm về trước, chàng không lên giường mà đến chiếc
ghế nơi chàng để cái áo và chiếc khăn đội đầu. Sau khi chăm chú ngắm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.