NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 268

nghía những thứ ấy, chàng thốt lên:

- Trời đất, thật tôi không thể nào hiểu nổi!

Thích thú trước sự bối rối của Bêrếtđin, tiểu thư lại giục:

- Kìa, chàng vào ngủ đi chứ! Có điều gì làm chàng thú vị đấy?

Bêrếtđin Hátxan tiến đến gần người phụ nữ và hỏi:

- Thưa bà, xin bà làm ơn cho tôi biết tôi ở bên cạnh bà đã lâu chưa?

- Chàng hỏi lạ nhỉ. Thế chẳng phải chàng vừa nằm bên cạnh em rồi dậy đi

ra ngoài đó sao? Hẳn là chàng đang đãng trí.

- Thưa bà, – Bêrếtđin nói – đúng là tôi nhớ có nằm bên cạnh bà. Nhưng tôi

cũng nhớ là đã từng sống gần mười năm ở Đamát. Nếu tôi vừa ngủ với bà
đêm nay thì tôi đã không phải sống xa bà trong một thời gian lâu đến vậy.
Hai điều trái ngược nhau. Xin bà vui lòng nói cho tôi rõ tôi nên nghĩ thế nào
đây? Đám cưới của tôi là một giấc mộng, hay chỉ là giấc mộng thời gian tôi
sống cách xa bà?

- Vâng đúng rồi đấy, – tiểu thư đáp – đúng là chàng đã mơ là mình đã

từng có thời sống ở Đamát.

- Nếu quả vậy thì không có gì buồn cười bằng. -Bêrếtđin cười phá lên. –

Tôi tin là bà sẽ thấy giấc mộng ngộ nghĩnh lắm. Xin bà thử tưởng tượng
xem, bỗng nhiên tôi thấy mình nằm ngay trước cổng thành Đamát, người
mặc độc áo lót quần đùi y như lúc này đây, rồi tôi đi vào thành phố giữa
tiếng hò la chế nhạo của đám đông đi theo; rồi tôi trốn vào nhà một ông làm
bánh ngọt, ông nhận tôi làm con nuôi; rồi ông truyền nghề cho tôi và để lại
cho tôi mọi tài sản sau khi qua đời; rồi tôi thay ông đứng ra trông nom cửa
hiệu… Tóm lại, thưa bà, đã xảy ra không biết bao nhiêu sự việc kể ra thì quá
dài dòng. Tất cả những gì tôi có thể nói gọn với bà là may mà tỉnh dậy kịp,
nếu không tôi đã bị mang đi treo cổ rồi.

Tiểu thư vờ ngạc nhiên:

- Vì tội gì mới được chứ? Tại sao người ta đối xử với chàng tàn ác như

vậy? Hẳn là chàng có phạm một tội ác gì ghê gớm lắm.

- Đâu có chỉ vì một việc lạ lùng nhất, buồn cười nhất. Tất cả tội ác của tôi

là đã bán một chiếc bánh ngọt không cho hạt tiêu vào trong ấy.

Tiểu thư Người Đẹp cười như nắc nẻ:

- Ồ, nếu quả đúng như vậy thì người ta quá ư bất công đối với chàng nhỉ.

- Đâu phải chỉ có thế mà thôi, thưa bà. Vì cái bánh ngọt trời đánh thánh

vật mà bảo tôi không cho hạt tiêu vào ấy, người ta đã kéo đến đập phá tan
hoang cửa hiệu của tôi, người ta trói giật cánh khuỷu tôi lại rồi nhốt tôi trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.