NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 266

hai mươi ngày, chàng đều được đối xử như vậy.

Đến Cairô, thượng thư cho hạ trại nghỉ bên ngoài thành phố. Ông sai dẫn

Bêrếtđin đến, rồi cho gọi một người thợ mộc và cố tình bảo trước mặt
Bêrếtđin:

- Anh hãy tìm gỗ đóng nhanh cho ta một cái giá treo cổ!

- Ngài định làm gì với cái giá ấy, thưa ngài? – Bêrếtđin Hátxan hỏi.

- Ấy là để treo cổ chú mày vào đấy rồi cho rong đi khắp các phố phường,

để cho ai ai cũng được nhìn thấy một anh chàng thợ làm bánh ngọt chẳng
đứng đắn chút nào, đã cả gan làm bánh nướng mà không chịu cho hạt tiêu
vào.

- Trời cao đất dày ơi, – Bêrếtđin thốt lên với dáng điệu buồn cười tới mức

suýt nữa vị thượng thư không giữ nổi vẻ trang nghiêm – ra chỉ vì cái tội
không cho hạt tiêu vào bánh ngọt mà tôi phải chịu một cái chết đau đớn và
nhục nhã thế này?

(Đến hoàng đế Harun An-Rasít, con người lúc nào cũng trang trọng, cũng

đạo mạo đến thế mà cũng chẳng nhịn được cười khi nghe tể tướng Giafa kể
đến đấy).

- Làm sao thế nhỉ? – Bêrếtđin lại tiếp tục than vãn. -Làm sao người ta đập

phá tan hoang nhà cửa của tôi, người ta mang nhốt tôi trong một cái thùng,
người ta sắp đưa tôi đi treo cổ, mà tất cả chuyện đó chỉ vì tôi không cho hạt
tiêu vào bánh ngọt? Hỡi Thượng đế, có bao giờ Người nghe một chuyện
tương tự thế này chưa? Có phải là hành vi của những người Hồi giáo đấy
chăng?

Vừa than, anh chàng vừa khóc lóc thảm thiết.

Đến khi người thợ mộc chở giá treo cổ đến, chàng lại càng gào ai oán hơn:

- Trời cao đất dày ơi, sao bắt tôi phải chết nhục nhã đau đớn thế này? Mà

tôi có tội gì cơ chứ? Tôi không trộm cắp, tôi không giết người, tôi không
chối đạo. Tôi chỉ có mỗi cái tội là không cho hạt tiêu vào trong bánh ngọt!

Khi đó đêm cũng đã khuya, thượng thư Sêmsếtđin Môhamét sai bỏ

Bêrếtđin vào thùng và bảo chàng:

- Hãy ở lại trong ấy cho đến sáng mai. Trời chưa sáng thì ta chưa vội cho

anh chết đâu.

Cái thùng được xếp lên lưng con lạc đà vẫn chở hàng từ Đamát về tới đây.

Hàng hóa đồ lề lại được chất lên lạc đà. Thượng thư cưỡi ngựa dẫn đầu
đoàn, nhưng ông lại cho con lạc đà chở người cháu đi trước ông.

Qua nhiều phố xá lúc này còn vắng vẻ vì mọi người còn đang ngủ, đoàn

về thẳng dinh cơ của thượng thư. Ông cho hạ cái thùng xuống nhưng cấm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.