NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 288

một chàng như tôi thì còn gì thú vị bằng.

Gần sáng tôi cẩn thận ra khỏi toà lâu đài, để khỏi lộ cho mọi người thấy

Đấng tiên tri giả. Đêm hôm sau, tôi lần trở lại, tôi lại xử sự khéo léo như hai
đêm hôm trước. Cả nàng công chúa Thirin và bà quản mẫu Matpêke chẳng ai
thoáng chút nghi ngờ có sự bịp bợm trong vụ này. Đúng là công chúa qua
mỗi đêm lại mỗi thích tôi hơn, nhờ vậy tôi nói ra bất cứ điều gì nàng cũng tin
luôn, bởi khi đã thấm duyên nhau thì làm sao còn ngờ vực sự chân thành của
người mình đang ôm ấp.

Mấy ngày sau, nhà vua xứ Gazna, theo sau vẫn có đoàn tuỳ tùng đầy đủ

văn võ bá quan, đến thăm con gái. Thấy cổng nào cũng còn nguyên dấu niêm
phong, vua nói với các vị thượng thư tháp tùng:

- Mọi việc đều tốt đẹp. Cửa giả vẫn còn nguyên khóa và nguyên niêm

phong có dấu ấn của ta thế này, chẳng có gì phải lo cho con gái ta.

Nhà vua một mình lên phòng con gái. Trông thấy cha, cô nàng có vẻ lúng

túng ngượng ngùng. Nhà vua nhìn thấy, hỏi nguyên do. Lời vua cha làm cho
công chúa càng thêm bối rối. Thấy không có cách nào khác, cô đành thú
nhận tất cả những việc xảy ra mấy đêm vừa rồi. Nhà vua càng kinh ngạc
hơn.

- Tâu bệ hạ, – lời người thợ dệt nói tiếp với vua Bêrêtđin – Lôlô thành

Đamat – ngài có thể hình dung nỗi kinh lạ của nhà vua khi nghe nói mình đã
trở thành nhạc phụ của Đấng Đại tiên tri Mahomêt từ lúc nào mình chưa hề
hay biết.

Vua thốt lên:

- Thật chuyện kỳ dị! Này con gái ta, làm sao con cả tin đến vậy? Trời đất!

Thật hoài công lo lắng phòng ngừa, chẳng sao giữ được tiết hạnh của Thirin,
duyên phận của con là phải vậy chăng? Hẳn con đã để cho một tên vô lại nào
quyến rũ và lừa dối mất rồi.

Nói xong vua bực bội bỏ ra khỏi phòng con gái. Vua thân hành đi khám

xét lùng sục cả toà lâu đài, từ tầng trên xuống tầng dưới. Nhưng, mặc cho
vua tha hồ tìm kiếm, chẳng hề thấy tung tích anh chàng săn gái ấy ở đâu, làm
cho nhà vua càng thêm kinh ngạc. Vua tự hỏi: “Tên táo gan ấy lọt vào lâu
đài bằng lối nào mới được chứ? Đấy là điều ta không sao hiểu nổi.”

Nhà vua lớn tiếng gọi các vị đại thần và người tâm phúc. Nghe giọng vua

hơi thất thanh, mọi người lo lắng chạy đến ngay.

- Tâu bệ hạ, có chuyện gì vừa xảy ra? – Tể tướng hỏi. – Trông ngài như

đang băn khoăn suy nghĩ, trong ánh mắt ngài có thoáng vẻ âu lo.

Nhà vua thuật lại câu chuyện, và hỏi mọi người nghĩ sao về chuyện ấy. Tể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.