NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 388

NGÀY THỨ MỘT TRĂM NĂM MƯƠI TƯ

Thương nhân Banu càng ngỏ ý muốn nhường vợ cho tôi, nàng Aruya càng

cưỡng lại. Sau một cuộc giằng co dai dẳng, cuối cùng phần thắng thuộc về
tình nghĩa vợ chồng. Người thương nhân già nói với vợ:

- Hỡi người vợ quý yêu của ta! Vậy em hãy ngự trị trong lòng anh, em hãy

xử sự như ý muốn, nhưng anh biết trả lời sao đây với đức vua? Ngài đang
chờ câu trả lời, và chắc chắn ngài tin mình sẽ được hài lòng. Nếu anh vào tâu
em khước từ tình cảm của vua, không sợ hai ta sẽ phải chịu sấm sét hận thù
của nhà vua hay sao? Em hãy nhớ đấy là một quốc vương. Em hãy biết một
quốc vương có thể làm mọi việc theo ý mình. Có thể rồi đây ngài sẽ dùng
đến bạo lực để chiếm hữu em. Làm sao anh có thể chống chọi lại một tình
địch hùng mạnh như nhà vua?

- Em hình dung rõ lắm chứ mối đe dọa đang treo lơ lửng trên đầu chúng

ta. – Nàng đáp. – Anh không nên đến gặp vua nữa, không nên làm hoàng
thượng nổi giận khi nghe em khước từ vinh dự ngài muốn ban cho. Anh hãy
gom góp số tiền còn lại, chúng ta hãy mang theo những gì quý giá nhất, rồi
cùng nhau mau chóng rời bỏ kinh thành Đamat! Chúng ta hãy cùng nhau
trốn đi, hãy phó thác số mệnh cho trời, ắt trời đất thánh thần không bỏ chúng
ta!

Thương nhân Banu chia sẻ ý kiến ấy, và hai vợ chồng cùng nhau thực hiện

ngay không chậm trễ.

Ngay trong ngày hôm ấy, hai người trốn khỏi kinh thành Đamat, đi về

phía thành phố Cairo. Tôi được biết những điều trên vào sáng hôm sau, khi
sốt ruột quá, tôi sai một người thân tín đến nhà Banu xem cơ sự thế nào. Bà
vú già Đalla không muốn đi theo bà chủ, được người tôi sai đến dẫn vào
triều và trình cho tôi rõ mọi sự. Nếu tôi không làm chủ được đam mê, nếu tôi
khăng khăng muốn đạt sở nguyện, bắt cho được nàng Aruya vào cung, việc
ấy chẳng mấy khó khăn. Chỉ cần phái quân sĩ đuổi theo và bắt luôn cả hai vợ
chồng. Nhưng xử sự như vậy bất công quá, hơn nữa tôi không phải con
người muốn ép buộc tình yêu.

Vậy là tôi để cho vợ người thương nhân muốn trốn đi và sống ở đâu tùy

thích. Chỉ còn lo tính cách sao chôn chặt mối tình. Nhưng cách nào cũng vô
ích thôi. Cho dù tôi cố gắng hết sức mình, nàng Aruya vẫn luôn luôn hiện
diện trong tâm trí tôi. Nhan sắc của nàng, tiết hạnh của nàng ngự trị trong
trái tim tôi, khiến cho tôi đã hai mươi năm trời ròng rã trở nên vô cảm trước
những cung nữ xinh đẹp nhất vẫn hầu hạ trong cung. Những trò tiêu khiển
đặc sắc nhất cũng chẳng mấy bận tâm tôi.

Quốc vương Bêrêtđin-Lôlô kể câu chuyện đời mình đến đấy thì ngừng lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.