NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 447

NGÀY THỨ MỘT TRĂM TÁM MƯƠI HAI

Sau khi đọc những dòng chữ trên, tôi kính cẩn hôn lên các tấm thiếp của

ngài cố tể tướng Axep, rồi quỳ xuống, ngước mắt lên trời cầu nguyện:

- Lạy Thượng đế, Người không muốn cho con phải bỏ mạng ở hòn đảo

chết chóc này, Người đã chỉ cho con nhìn thấy lối ra! Lạy Đấng tiên tri của
những người Hồi giáo, nhờ có Ngài nên con mới được Thượng đế đoái
thương, xin Ngài hãy tiếp tục phù hộ cho con! Ngài đã lôi con từ đáy cái
giếng sâu của lão Hyzum lên, xin Ngài chớ từ bỏ con khi con dấn thân vào
những hiểm nguy mới!

Không để mất thời gian, tôi theo hướng tây bước tới. Chẳng bao lâu đến

chân một quả núi. Tôi nhìn thấy quả có một cái miệng hang đen ngòm khiến
bất kỳ ai trông thấy cũng không khỏi ngại ngần. Nhưng tôi quá tin vào các
thiếp chữ của ngài Axep đến nỗi chẳng còn biết lo sợ là gì. Không ngần ngại,
tôi mạnh dạn bước vào hang, nói là bước nhưng vừa đi vừa mò mẫm bởi
trong hang tối đen như mực.

Lối đi trong hang theo chiều dốc đổ xuống, tôi cứ đi không nghỉ như vậy,

sau chừng mười lăm, hai mươi tiếng đồng hồ cứ tụt dốc hoài, tôi đồ chừng
có lẽ mình đã đi sâu xuống tận âm phủ. Cuối cùng, bóng tối tan dần. Tôi lại
nhìn thấy ánh sáng mà tôi ngỡ đã vĩnh viễn mất đi. Trước mắt tôi là một
đồng cỏ non, trong đồng mọc muôn loài hoa thơm trái quý chưa từng được
nhìn thấy bao giờ.

Tôi đến gần các cây ấy hái mấy quả ăn, rồi nằm xuống nghỉ trên thảm cỏ

non. Tôi ngủ thiếp đi một giấc ngủ rất sâu. Khi tỉnh dậy, mở choàng mắt, tôi
ngạc nhiên nhìn thấy chung quanh có khoảng mười hai đến mười lăm vị
hung thần đen đủi, thân xác gầy nhom, những đôi mắt đều nảy lửa. Tôi nhìn
thấy mặt họ gần giống mặt người, nhưng một số vị chính giữa trán lại mọc
lên một cái sừng và bên dưới có một cái đuôi giống đuôi chó, một số vị khác
từ thắt lưng trở xuống lại nhìn giống như phần đuôi những con tắc kè. Một
hung thần ồm ồm cất tiếng hỏi:

- Hỡi anh chàng con người trần thế kia, tại sao mày có mặt ở chốn âm ti

này?

Tôi thuật cho họ nghe đầu đuôi câu chuyện. Một hung thần nói:

- Vậy mày hãy đến sống cùng bọn ta! Chúng ta chẳng làm hại mày đâu.

Sau khi phục dịch chúng ta vài năm, để trả công, chúng ta sẽ mang mày đến
bất kỳ nơi nào mày muốn đến.

Tôi vừa đáp tôi thuận tình, họ đã bảo luôn:

- Mày biết điều đấy. Mày không thuận tình, chúng ta cũng bắt mày phải đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.