NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 445

NGÀY THỨ MỘT TRĂM TÁM MƯƠI MỐT

Con tàu chạy hết tốc độ. Cũng như mọi hành khách trên tàu, chúng tôi hy

vọng mau chóng trở về tới thành phố ước mơ. Thế nhưng, một đêm, một cơn
bão cực kỳ dữ dội nổi lên. Mặc cho hoa tiêu và các thủy thủ ra sức vật lộn,
cuối cùng đành chịu thua gió bão, chúng tôi để mặc cho sóng dữ đẩy con tàu
đi lạc khá xa hải trình. Cuối cùng, sau nhiều ngày bị gió dập sóng vùi, con
tàu xô vào một mỏm đá và vỡ tan không xa bờ một hoang đảo.

Tất cả thủy thủ đoàn đều thiệt mạng, trừ có ông bạn hàng của tôi và tôi.

Nhờ xuống kịp chiếc xuồng cứu nạn, chúng tôi thoát khỏi chết chìm. Nhưng
hỡi ôi! Một nỗi hiểm nghèo ghê gớm chẳng khác nào bão tố đang chờ đợi
chúng tôi.

Chiếc xuồng con cập bờ, chúng tôi sắp lên đảo, chợt một con cá sấu to

khủng khiếp lao đến chỗ chúng tôi. Con vật ghê sợ ấy chống lên hai chân
trước, quẫy mạnh cái đuôi, đập chiếc xuồng cứu nạn tan ra hàng nghìn mảnh.
Ông bạn tôi và tôi chưa kịp lên bờ, đều rơi tõm xuống nước. Ngay lúc ấy,
con cá sấu há mõm đớp. Chúng ngoạm được ông bạn tôi, trong khi nó mải
bận nhai ngấu nghiến để nuốt cái mồi ấy, tôi thừa cơ bơi được vào bờ, ba
chân bốn cẳng chạy sâu vào đảo trốn con cá sấu.

Thoạt tiên tôi gặp một con suối, nước suối nhìn trắng tựa sữa. Tôi uống,

thấy ngon tuyệt vời, tưởng như đang uống nước trái cây ép loại thượng hảo
hạng. Tiếp đó tôi hái một ít lá cây cỏ mọc bên bờ suối ăn, và cảm thấy ngon
như dùng sơn hào hải vị. Thiên nhiên ở đây thật phong phú, đa dạng làm sao,
cho nên mới sản sinh ra nhiều loại kỳ thú đến thế – tôi nghĩ. Mặc dù lúc này
đã tan gia bại sản hoàn toàn, tôi vẫn thầm cảm tạ trời đất đã cho tôi dạt lên
một hòn đảo không đến nỗi phải chết đói chết khát. Tuy nhiên tôi rất sợ gặp
thú dữ, bởi vậy mặc dù rất buồn ngủ, vẫn không dám chợp mắt, chỉ sợ sơ ý
làm mồi cho chúng.

Tôi đi sâu vào một khu rừng. Trong rừng toàn cây gỗ lô hội hoặc trầm

hương quý. Đi khoảng ba trăm bước, gặp một bãi cỏ non, có rất nhiều hoa
tươi đủ màu tỏa hương thơm ngát. Chính giữa bãi cỏ non ấy, mọc lên một
cây cổ thụ cao dễ đến cả trăm thước,

[56]

vươn dài những cành cây vững chãi

mang bộ lá um tùm, tạo nên một khoảng bóng râm rất rộng. Cạnh gốc cây,
dưới một chiếc lều lợp bằng gấm thêu, một người đàn ông nằm có vẻ như
đang ngủ trên một chiếc sập. Tay phải người đàn ông ấy đặt lên một cái hộp
nhỏ bằng vàng. Bên cạnh ông, một con rồng lớn nằm cạnh, mõm nó ngậm
một ngọn cỏ thơm, thỉnh thoảng lại đưa ngọn cỏ thơm vào mũi người đang
nghỉ.

Cảnh tượng ấy làm tôi khiếp đảm. Tôi tự bảo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.