NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 483

sốt ruột muốn gặp lại chị gái, ít nhất cũng biết ít nhiều tin tức về chị. Hai
người nhất trí, trước hết nên quay trở lại túp lều, xem thử chị Fatim đã về ở
đấy chưa, biết đâu trong thời gian hai người đi vắng, chị lại trở về tìm em.
Sau đấy mới đến thành phố Maxulipatan, rồi từ đấy đáp chuyến tàu thủy nào
sẽ khởi hành đi sang đảo Xumatra sớm nhất.

Để dùng làm phương tiện đi đường, ông Đahi tìm mua ba con ngựa. Ông

mang theo tất cả số tiền vàng có sẵn trong nhà, cùng một ít châu ngọc khâu
vào lần vải bên trong chiếc thắt lưng ông vẫn thắt trên người. Tiền bạc còn
lại, ông ký thác cho một người bạn già, và nhờ ông bạn nói lại với Fatim,
trong trường hợp cô gái đến đây, xin cô yên tâm chờ ở thành phố này cho
đến khi hai người trở về.

Vậy là khởi hành. Ông Đahi cưỡi con ngựa khỏe nhất, cho cô gái ngồi sau

lưng mình; bà già giúp việc cưỡi con thứ hai, còn con thứ ba xếp tất cả hành
lý của họ, do một người nô lệ da đen cầm cương dắt đi.

Với bộ sậu ấy, đoàn lữ hành bé nhỏ chỉ cần có hai ngày để trở lại nơi túp

lều của hai chị em. Chìa khóa nhà vẫn còn nằm nguyên trong gốc cây nơi họ
giấu; vào trong nhà, không thấy có sự thay đổi nào kể từ ngày họ ra đi, khiến
có thể nghĩ chị Fatim chưa từng một lần trở lại. Quang cảnh ấy làm họ càng
quyết tâm đi đảo Xumatra luôn. Ba người vội vã đến thành phố Maxulipatan.
May sao biết tin có một chiếc tàu buôn từ cảng Đahem mang nhiều hàng hóa
đến đây bán xong xuôi, chỉ sau hai ngày nữa tàu sẽ lại giương buồm trở về
cảng ấy.

Ngay tức khắc, ông Đahi gặp chủ tàu thương lượng. Sau đấy ông trở về

báo tin cho cô gái biết. Hai người chọn mang theo những thứ tiện lợi và cần
dùng trong một chuyến đi lâu ngày để lên tàu. Ba con ngựa không còn cần
thiết nữa, mang bán đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.