NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 485

- Than ôi! – Ông Đahi thở dài – Đấy chính là điều làm tôi đau khổ. Cũng

như tôi luôn luôn đau khổ vì phải xuất hiện trước mắt em với khuôn mặt
đáng kinh tởm này.

- Vậy điều bất hạnh ấy của ngài chẳng bao giờ chấm dứt hay sao?

- Chỉ tùy thuộc ở em để điều bất hạnh ấy chấm dứt. – Ông đáp. – Chỉ cần

em yêu tôi thì điều bất hạnh ấy của tôi khắc chấm dứt ngay.

Cô gái ngây thơ đáp:

- Nếu chỉ cần có thế thì em sợ bộ dạng của ngài sẽ chẳng bao giờ thay đổi

được. Nhưng, thưa ngài, – cô hỏi tiếp – làm sao em có thể tin những lời ngài
vừa nói là đúng sự thật?

- Em chỉ cần nghe tôi kể tiếp sau đây, em thân yêu ạ, – ông đáp – em sẽ

chẳng còn chút nghi ngờ về những gì tôi vừa nói.

- Tất cả những điều tôi vừa nói với em, – ông nói tiếp – đủ để em dễ dàng

hiểu ra tôi không phải là một con người trần thế, tôi là một thần linh. Xưa
kia, tôi có một người anh sinh đôi, cả hai chúng tôi đều khôi ngô tuấn tú như
nhau, đều thông thái và đầy quyền năng như nhau. Tôi tên là Đahi. Anh trai
tôi là Ađi. Tuy nhiên, cho dù chúng tôi là những thần linh, chúng tôi vẫn
không thể không bị phụ thuộc bởi bùa phép vào quyền lực một thầy tu theo
đạo Bàlamôn ở thành phố Vixapua. Nhờ tu luyện lâu ngày, ông ta có đủ
pháp thuật cao cường để khống chế và ngự trị các thần linh chúng tôi. Ông
ấy quý anh Ađi và tôi lắm. Để tỏ lòng tin cậy, ông giao cho hai anh em tôi
nhiệm vụ canh phòng người tình của ông, mà ông không tin cậy lắm về đức
chung thủy của bà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.