NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 654

đến chào bệ hạ. Thiếp có thể hứa trước rằng bệ hạ sẽ hài lòng khi đón tiếp
họ.

- Thưa bà, – vua nước Ba Tư đáp – bà là người chủ, bà muốn làm gì xin

tùy ý. Ta sẽ cố gắng đón tiếp gia đình bà với tất cả nghi thức xứng đáng.
Nhưng ta muốn biết, bằng cách nào nàng báo tin cho họ biết và bao giờ họ
có thể tới, để ta ra lệnh chuẩn bị đón tiếp cho trọng thể. Tự ta cũng sẽ thân
hành đi đón nữa.

- Tâu bệ hạ, – hoàng hậu Gunna nói – chẳng cần những nghi thức ấy, vì họ

sẽ có mặt ở đây trong chốc lát, và rồi tự bệ hạ sẽ thấy họ đến bằng cách nào.
Xin mời bệ hạ hãy quá bộ sang phòng nhỏ và nhìn sang đây qua bức mành.

Vua nước Ba Tư bước sang căn phòng nhỏ. Hoàng hậu Gunna sai mang

đến một cái hỏa lò đã cho đốt lửa cho người hầu lui ra rồi đóng cửa lại. Còn
lại một mình, nàng lấy một miếng trầm hương đựng trong chiếc hộp, bỏ vào
hỏa lò. Khói bốc lên, nàng đọc những câu thần chú lạ lẫm với vua nước Ba
Tư đang chăm chú quan sát từ buồng bên. Nàng đọc chú chưa dứt lời thì mặt
biển chợt cuộn sóng. Ngồi trong buồng, vua có thể qua bức mành nhìn rõ
những việc diễn ra trên biển.

Cuối cùng mặt biển mở ra, và ngay sau đó xuất hiện một chàng trai trẻ cao

lớn khôi ngô, có bộ ria mép màu xanh nước biển. Một phu nhân đã đứng tuổi
nhưng dáng dấp đường bệ cũng trồi lên sau chàng, cùng với năm thiếu phụ
nhan sắc không hề thua kém hoàng hậu Gunna. Ngay lập tức hoàng hậu
Gunna bước tới gần cửa sổ. Nàng nhận ra nhà vua anh trai của mình, mẫu
hậu cũng như những người chị em họ. Những người mới xuất hiện cũng đã
nhận ra nàng. Toán người này tiến tới như lướt trên mặt nước chứ không cần
phải bước. Khi lên tới bờ, họ lần lượt nhảy một cách nhẹ nhàng qua cửa sổ
nơi hoàng hậu Gunna đang đứng. Nàng hơi lùi về sau nhường chỗ cho họ lần
lượt bước vào. Quốc vương Xalêch, thái hậu và những người chị em họ ôm
hôn nàng, nước mắt rưng rưng.

Sau khi được hoàng hậu đón tiếp hết sức trọng vọng và đã ngồi yên trên

sập, thái hậu cất lời:

- Con gái của ta ơi, – bà nói – mẹ rất vui mừng được gặp lại con sau một

thời gian dài xa cách. Mẹ tin chắc anh con và các chị của con đây cũng nghĩ
như mẹ. Con bỏ đi mà chẳng hề nói với ai một lời, khiến cho mẹ, anh và các
chị con buồn phiền không thể nào tả xiết. Thật mẹ không thể nói với con là
đã tuôn rơi bao nhiêu nước mắt. Mẹ và các anh, các chị con không hiểu có
việc gì khác nữa đã khiến con bỏ đi một cách kì lạ ngoài câu chuyện va chạm
nhỏ giữa hai anh em, như lời anh con cho mẹ biết. Lời anh con khuyên con
hồi đó quả là có lợi cho việc con lập gia thất, trong cảnh ngộ gia đình ta lúc
bấy giờ. Đáng lẽ ra con không nên giận dỗi trước một lời khuyên dù con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.