NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 716

cùng đoàn tùy tùng tiến tới, nàng biết là người ta hiện đang thù ghét Ganem
hơn cả nàng. Như vậy là mảnh giấy nàng gửi đã tới nơi, song nàng không hề
chờ đợi một sự đáp lại thế này. Nàng vẫn hi vọng hoàng đế xử sự theo cung
cách khác cơ. Nàng không rõ nhà vua trở về tự bao giờ, và mặc dù biết bản
tính vua vốn cả ghen, nàng vẫn chẳng lo lắng gì về mặt đó.

Tuy vậy, khi nhìn thấy tể tướng cùng đội lính, nàng run sợ không phải cho

nàng mà thật ra, cho Ganem. Nàng tin chắc nàng có thể tự thanh minh, miễn
là hoàng đế chịu để cho nàng giãi bày. Đối với Ganem, mà nàng yêu quý vì ý
hợp tâm đầu hơn là vì ơn nghĩa, nàng dự kiến là tình địch của chàng nổi giận
có thể sẽ đòi gặp mặt, và rồi thấy chàng trẻ và đẹp trai, sẽ hãm hại chàng, sẵn
ý nghĩ ấy trong đầu, nàng quay lại nói với chàng thương nhân trẻ:

“Ôi, Ganem ơi, chúng ta nguy đến nơi rồi, người ta đến bắt ngài và tôi

đấy…”.

Chàng vội nhìn qua bức mành, và cũng hoảng hốt khi trông thấy đội vệ

binh của hoàng đế gươm tuốt trần, đi đầu là tể tướng cùng với quan án sát.
Chàng ngây người như phỗng, không đủ sức thốt lên lời. Ái phi lại nói:

- Ganem ơi, không được để mất thời gian. Nếu quả thật ngài yêu tôi xin

hãy mặc ngay áo quần một tên nô lệ, hãy lấy nhọ nồi bôi lên mặt lên tay, rồi
đội mấy chiếc đĩa này lên đầu, người ta sẽ tưởng ngài là kẻ giúp việc hàng
cơm và để cho ngài đi thoát. Nếu có ai hỏi chủ nhà ở đâu thì xin đừng ngần
ngại, hãy đáp ngay là ông chủ đang ở trong nhà.

- Ôi bà ơi! – Đến lượt Ganem lo cho mình thì ít mà lo cho Ưu Tư thì

nhiều. – Bà chỉ nghĩ đến tôi thôi. Than ôi! Rồi bà sẽ ra sao?

- Ngài không phải băn khoăn về chuyện đó, – nàng nói tiếp – đã có tôi lo.

Còn về tất cả của cải ngài để lại trong căn nhà này, tôi sẽ trông nom. Tôi hi
vọng một ngày kia hoàng đế nguôi cơn thịnh nộ, sẽ trả lại ngài đầy đủ. Song
ngài phải tránh ngay lúc cơn sấm sét đang nổ ra. Những mệnh lệnh Người
truyền ra trong lúc nóng giận bao giờ cũng tai hại chết người.

Chàng thương nhân trẻ buồn bã đến nỗi không biết nên quyết định thế

nào, có lẽ chàng đã để cho lính nhà vua tóm được, nếu Ưu Tư không thúc
giục chàng cải trang ngay. Đành tuân theo lời khẩn khoản của nàng, chàng
mặc áo quần nô lệ, lấy nhọ nồi bôi mặt, vừa xong thì có tiếng đập cửa. Hai
người chỉ còn kịp làm mỗi một việc là ôm hôn nhau thắm thiết. Cả hai đều
lòng đau như cắt, đến nỗi không thể thốt lên một lời nào. Cảnh biệt ly diễn ra
như thế đó. Cuối cùng Ganem đội mấy chiếc đĩa lên đầu và đi ra. Quả nhiên
mọi người tưởng nhầm chàng là chú giúp việc nhà hàng cơm, chẳng ai buồn
ngăn giữ. Ngược lại, tể tướng là người chàng gặp đầu tiên còn né ra một bên
nhường lối cho chàng đi, ông không hề tưởng tượng nổi đây chính là con
người mình đang truy nã. Những người đi sau tể tướng cũng tránh ra nhường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.