NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 724

tất cả sự việc đã diễn ra, và xin hoàng đế cho biết Người muốn làm gì nữa về
mẹ và em gái của Ganem. Chẳng bao lâu, cũng bằng đường chim đưa thư,
vua nhận được phúc đáp của hoàng đế cho biết phải đời đời cấm hai mẹ con
không được lai vãng ở Đamát. Lập tức, quốc vương Xyri sai người đến túp
lều, bắt người mẹ và cô con gái, dẫn đi xa cách Đamát ba ngày đường rồi để
lại đó, cấm họ từ nay không được lai vãng về thành phố.

Người của Zinơbi làm tròn nhiệm vụ được giao, nhưng họ không nhất

nhất tuân theo từng điểm một mệnh lệnh của Harun An-Rasít cũng như quốc
vương của họ đã làm. Thương hại Mê Hồn Nương và bà mẹ, họ cho hai
người một ít tiền lẻ để mua chút ít thức ăn sống qua ngày, và quàng vào cổ
mỗi người một cái túi đựng thực phẩm.

Trong tình trạng thảm thương đó, hai mẹ con vào làng đầu tiên trông thấy.

Các bà nhà nông xúm quanh họ. Mặc dù hai mẹ con ăn mặc tồi tàn, họ vẫn
nhận ra đây là những người cũng có địa vị nào đó, liền hỏi vì sao phải lưu
lạc thế này, vì sao phải vận những chiếc áo có vẻ không đúng như cách trang
phục tự nhiên.

Hai mẹ con không đáp mà chỉ bật ra khóc, do đó càng làm tăng thêm sự

hiếu kì của các bà nhà nông và khơi gợi lòng trắc ẩn của họ. Bà mẹ Ganem
thuật lại cảnh đọa đày mà hai mẹ con bà đã phải chịu. Các bà dân làng tốt
bụng xúc động, cố tìm lời an ủi. Tuy đạm bạc, họ cũng cố gắng thết đãi hai
mẹ con. Họ bảo hai người hãy cởi bỏ những chiếc áo dệt bằng lông ngựa
mặc rất khó chịu, và thay những bộ quần áo họ cho, cùng với giày dép và
khăn trùm đầu cho gọn tóc.

Sau khi cảm tạ các bà nông dân từ thiện, mẹ con Mê Hồn Nương từ giã

làng ấy và lần hồi đi về thành phố Alãp

[76]

. Họ quen dần với việc nghỉ lại

cạnh các giáo đường

[77]

hoặc ngay bên trong giáo đường. Đêm, họ ngủ trên

những chiếu trải sàn dưới đất, nếu không có chiếu thì nằm ngay trên mặt đất
mà ngủ, hoặc ở những nơi công cộng vẫn dùng làm chỗ tạm trú cho khách
qua đường. Thức ăn thì không thiếu. Họ thường đến được những nơi người
ta phân phát bánh mỳ, cơm và các thức ăn khác cho tất cả khách qua đường
nào muốn hỏi xin.

Cuối cùng họ đến được Alep, nhưng không dừng lại ở đấy mà tiếp tục đi

về phía sông Ơphơrát, sang sông vào miền Lưỡng Hà

[78]

rồi băng qua miền

này đến tận thành phố Mútxun

[79]

. Từ Mútxun, mặc dù đã trải qua không

biết bao khổ ải, họ vẫn cố đi cho tới được Bátđa. Đây chính là nơi hai mẹ
con muốn tới, mong tìm gặp Ganem, mặc dù việc chàng có mặt ở kinh đô
của hoàng đế là điều khó tin. Nhưng họ vẫn hi vọng, vì tìm được Ganem là
điều tâm niệm của họ. Qua cơn gia biến, tình thương yêu của họ đối với
chàng không giảm bớt mà còn tăng thêm. Hai mẹ con thường nói chuyện về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.