NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 726

Từ cái ngày xiết bao tai hại cho Ganem và cho nàng, Ưu Tư vẫn bị giam

chặt trong tháp tối. Tuy nhiên, cho dù cảnh nhà tù có khó chịu đến đâu, nàng
buồn vì phận mình thì ít mà lo lắng cho tai họa của Ganem thì nhiều, số phận
bấp bênh của chàng làm nàng lo âu da diết. Hầu như không một phút nào
nàng không lo nghĩ vì chàng.

Một hôm, hoàng đế đang tản bộ một mình trong thành nội – vua thường

làm như vậy vì ông ta là nhà vua hiếu kì nhất thế gian; một đôi lần qua
những chuyến dạo đêm ấy, vua biết được nhiều chuyện xảy ra trong cung,
mà không có thì chẳng bao giờ ông hay biết – một hôm trong khi dạo chơi,
hoàng đế đi qua cạnh tháp tối. Chợt như có tiếng người, vua dừng lại đến
gần tháp hơn để lắng nghe cho rõ, và nghe rành mạch những lời sau đây (Ưu
Tư trong lúc mải mê nghĩ tới Gan em, đã nói khá to): “Ôi Gan em! Hỡi
Ganem bất hạnh quá chừng, giờ đây anh ở đâu? Số phận thảm thương đưa
đẩy anh đến chân trời góc bể nào? Than ôi! Chính tôi là kẻ đã làm khổ anh!
Sao anh không để cho tôi chết khốn chết khổ đi mà còn hào hiệp cứu giúp
làm gì? Sự chăm nom săn sóc, lòng kính trọng của anh đối với tôi đưa lại
cho anh kết quả đáng buồn làm sao! Đáng lẽ phải thưởng công anh thì Đấng
thống lĩnh các tín đồ lại bắt tội anh, chỉ vì anh bao giờ cũng coi tôi như một
người dành riêng để nâng khăn sửa túi cho Người; khiến anh mất hết tài sản
và phải trốn tránh để bảo toàn mạng sống. Ôi, hoàng đế, hoàng đế dã man!
Người sẽ nói sao để tự bào chữa khi Người và Ganem cùng bước ra trước
Thượng đế trong ngày phán xét cuối cùng, khi các thiên thần sẽ chứng nhận
sự thật cho anh trước mặt Người? Cho dù quyền uy của Người hiện nay lớn
đến bao nhiêu, cho dù gần hết quả địa cầu run lên dưới quyền lực của Người,
điều đó cũng không ngăn được sau này Người sẽ bị Thượng đế phán xét và
trừng phạt vì sự tàn bạo bất công.

Ưu Tư chỉ nói đến đấy rồi ngừng, vì nghẹn ngào không thể nào nói tiếp

được nữa.

Cũng chẳng cần nhiều hơn để buộc hoàng đế phải suy nghĩ. Vua thấy rõ

là, nếu những điều vừa nghe là đúng sự thật, thì ái phi của vua vô tội, và lệnh
của vua trị tội Ganem và gia đình chàng quả có vội vàng. Để đi sâu vào một
điều rất có quan hệ đến đức công minh mà vua vẫn lấy làm tự hào, vua vội
vã trở về cung, sai Mêrua đến ngay tháp tối dẫn Ưu Tư tới gặp mình. Qua
lệnh đó, và nhất là qua thái độ của hoàng đế, viên chỉ huy các hoạn nô đoán
rằng vua muốn xá tội cho ái phi và gọi nàng trở lại với mình. Y mừng rơn, vì
y thương Ưu Tư và rất thông cảm về việc nàng bị thất sủng. Y chạy ngay lập
tức đến tháp tối; và nói với ái phi, giọng mừng rỡ:

- Thưa bà, xin bà vui lòng đi theo tôi. Tôi hi vọng là bà sẽ không phải trở

lại cái tháp tối om khốn khổ này. Đấng thống lĩnh các tín đồ muốn nói
chuyện với bà, tôi thấy đó là một triệu chứng tốt lành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.