NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 733

- Ôi! Ganem ơi, người em đang hỏi đây chẳng phải là chàng đâu. Trí

tưởng tượng của em luôn luôn mang hình ảnh anh, đã làm cho em nhìn nhầm
người lạ mặt này. Con trai Abu Aibu dù ốm nặng đến đâu, chắc hẳn đã nhận
ngay ra giọng nói của Ưu Tư rồi.

Nghe hai tiếng Ưu Tư, Ganem – vì đấy chính là chàng – mở hé mắt, quay

đầu về phía người đang nói, và nhận ra ái phi của hoàng đế.

- A! Vậy là bà đấy ư, thưa bà? Sao có được sự kì diệu dường này…

Chàng không nói được hết câu. Nỗi mừng vui quá đột ngột làm chàng

ngất đi. Ưu Tư và ông trưởng phường vội cấp cứu. Khi thấy chàng sắp hồi
tỉnh, người trưởng phường mời nàng ra ngoài, sợ để Ganem nhìn thấy, e cơn
bệnh của chàng sẽ nặng thêm chăng.

Chàng trẻ tuổi tỉnh lại, đưa mắt nhìn bốn phía. Không thấy người mình

tìm, chàng thốt lên:

- Hỡi ưu Tư xinh đẹp, nàng ở đâu? Có phải đúng là nàng vừa ở trước mắt

tôi hay chỉ là giấc mơ?

- Không, thưa ngài – người trưởng phường nói – hoàn toàn không phải

ngài mơ. Chính tôi vừa mời bà ấy ra ngoài. Ngài sẽ gặp bà ngay, chừng nào
ngài đủ sức khỏe để nhìn bà. Giờ đây, ngài cần nghỉ ngơi và không nên để
chuyện gì làm trở ngại đến việc đó. Số phận của ngài đã thay đổi, bởi vì hình
như ngài chính là ông Ganem mà Đấng thống lĩnh các tín đồ đã cho ban bố
khắp thành phố Bátđa rằng Người đại xá những gì xảy ra trong quá khứ. Bà
vừa nói chuyện với ngài hồi nãy sẽ cho ngài rõ đầy đủ hơn. Giờ ngài chỉ nên
nghĩ tới chuyện làm sao chóng bình phục. Về phần tôi, tôi xin cố hết sức góp
phần vào việc đó.

Nói xong, người trưởng phường để Ganem nằm nghỉ. Ông đi sửa soạn các

loại thuốc men mà ông cho là cần thiết để giúp chàng lấy lại sức lực bị kiệt
quệ vì đói khát và gian lao.

Trong lúc đó, Ưu Tư trở lại phòng của Mê Hồn Nương và bà mẹ. Ở đây

cũng xảy ra cảnh gần như vậy, vì khi được biết người nước ngoài ốm đau
được người trưởng phường đón về ấy chính là con trai mình, bà mẹ Ganem
mừng vui đến nỗi cũng ngất đi. Vừa tỉnh lại nhờ sự săn sóc của Ưu Tư và vợ
người trưởng phường, bà muốn đứng lên đi gặp con ngay. Nhưng người
trưởng phường đến đúng lúc kịp để ngăn lại, nói rằng Ganem đang yếu và
kiệt sức đến mức không thể không gây nguy hiểm cho tính mệnh của chàng,
nếu đột ngột để chàng gặp mẹ và em gái xiết bao mong nhớ.

Ông không cần nói nhiều hơn để thuyết phục bà mẹ Ganem. Khi được biết

là không thể nói chuyện với con mà không gây nguy hiểm cho chàng, bà thôi
khẩn khoản đòi gặp con nữa. Bấy giờ Ưu Tư mới lên tiếng: chúng ta hãy tạ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.