NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 742

lừa dối con. Thế mà con vẫn còn tin lời cụ nữa sao?

- Không, thưa mẹ, con không mảy may tin những lời cụ nói, nhưng con

muốn thăm phòng làm việc của cha con cho vui.

Hoàng thái hậu bật cười:

- Ồ, mẹ chẳng tin lời con tí nào. Nhưng thôi tùy con. Điều làm mẹ yên tâm

là công việc này dù sao cũng chẳng vất vả như chuyến đi sang Ai Cập.

- Đã thế thì, thưa mẹ, – vua nói tiếp – con xin thú thật, giấc mộng thứ ba

này lại làm cho con trở lại tin tưởng. Nó gắn liền với giấc mộng trước, chúng
ta hẵng xem xét kỹ những lời nói của cụ già. Thoạt tiên, cụ truyền bảo con
sang Ai Cập. Ở đấy cụ nói đã bảo con làm chuyến đi ấy để thử thách con.
Tiếp đó cụ bảo: hãy trở về Banxôra, ở đấy con sẽ tìm được những kho vàng.
Đêm vừa rồi, cụ chỉ đích xác cho con chỗ để kho vàng. Con nghĩ rằng ba
giấc mộng liên tục với nhau; không có gì mập mờ, không có chi tiết nào
đáng băn khoăn. Nói cho cùng, đó có thể là hoang tưởng. Nhưng con thích
thà làm một cuộc tìm kiếm vô ích còn hơn là để rồi suốt đời sẽ tự trách mình
là biết đâu đã để lỡ một dịp làm giàu to vì cứng đầu không phải lúc.

Nói xong, vua ra khỏi phòng hoàng thái hậu, sai lấy một cái cuốc, rồi tự

mình đi vào phòng làm việc của vua cha đã quá cố. Vua ra tay cuốc, và dỡ
đến hơn một nửa gạch lát nền mà vẫn không hề thấy tí dấu vết của kho tàng.
Lúc nghỉ tay, vua tự nhủ: “Không khéo mẹ ta lại có dịp chế giễu ta. Tuy
nhiên, vua lấy lại can đảm và tiếp tục công việc. Không phí công. Đột nhiên,
phát hiện ra một phiến đá trắng. Vua dỡ lên, thế là nhìn thấy một cái cửa
được khóa bằng một ống khóa thép.

Vua dùng cuốc đập vỡ khóa, mở cánh cửa và thấy hiện ra một cầu thang

xây bằng cẩm thạch trắng. Vua liền đốt một ngọn nến và theo cầu thang ấy
xuống một căn buồng lát bằng sứ Trung Quốc, còn tường và trần thì ốp thủy
tinh. Nhưng vua đặc biệt chăm chú nhìn bốn cái bệ, trên mỗi bệ đặt mười
chiếc vò bằng đá vân ban. Vua nghĩ chắc những chiếc vò này đựng rượu
vang: “Chà, loại rượu hẳn lâu năm lắm, và chắc là ngon tuyệt”. Vua đến gần
một vò, mở nắp ra, ngạc nhiên và mừng rỡ thấy nó đựng đầy tiền vàng. Vua
thăm suốt lượt bốn chục cái vò, thấy cái nào cũng đựng đầy tiền. Vua bốc
một nắm, mang lên cho hoàng thái hậu xem.

Bà ngạc nhiên không thể tưởng tượng khi nghe con thuật lại những điều

vừa trông thấy. Bà thốt lên:

- Con ơi, hãy chú ý đừng tiêu hoang phí những của cải đó như con đã từng

phung phí kho tàng quốc gia. Chớ để cho các kẻ thù của con có dịp vui
mừng.

- Không, thưa mẹ, lối sống của con từ nay sẽ chỉ làm cho mẹ hài lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.