NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 780

CHUYỆN NGƯỜI CHỢT TỈNH GIẤC MƠ

Tâu bệ hạ, dưới triều đại hoàng đế Harun An-Rasít, ở Bátđa có một nhà buôn
rất giàu, mà vợ thì đã già. Hai vợ chồng chỉ có một đứa con trai duy nhất tên
là Abu Hatxan, tuổi chừng ba chục. Chàng được nuôi dạy cách xa cuộc sống
phồn hoa.

Nhà buôn qua đời. Abu Hatxan trở thành người thừa kế duy nhất, bỗng

dưng thấy mình sở hữu những tài sản lớn mà người cha đã suốt đời tích lũy
bằng một cuộc sống cần kiệm và hết lòng vì công việc kinh doanh.

Người con trai có cách nhìn cuộc thế và có những ham muốn khác với

cha, liền sử dụng những tài sản ấy theo một cách thức khác hẳn. Suốt tuổi
thanh xuân của chàng, Abu Hatxan chỉ được bố cấp cho một số tiền vừa đủ
sống hằng ngày. Chàng vẫn thường ham muốn cuộc sống chơi bời phóng
túng của những bạn trai cùng lứa tuổi sẵn tiền. Bởi vậy, sau khi cha mất,
chàng nhất quyết đến lượt mình cũng ăn chơi bằng cách tiêu pha cho xứng
với món gia tài kếch xù mà vận may vừa mang lại.

Với ý định đó, chàng chia tài sản của mình ra làm hai phần: Một phần mua

ruộng đất ở nông thôn và nhà cửa ở thành phố, lợi tức do phần này mang lại
đủ cho chàng sống phong lưu. Chàng tự hứa sẽ không đụng tới món này mà
thu được bao nhiêu thì tích lại bấy nhiêu. Còn phần nửa kia, gồm một số tiền
mặt rất lớn, được dùng để bù đắp lại quãng đời mà chàng ngỡ đã bỏ phí đi do
bị cha kìm chế cho đến ngày ông qua đời. Tuy nhiên chàng tự đặt ra một luật
lệ cần thiết và tự hứa sẽ chẳng bao giờ vi phạm, là dứt khoát không tiêu ra
ngoài món tiền dành riêng cho cuộc sống chơi bời.

Chẳng mấy chốc Abu Hatxan tụ tập được một nhóm cùng lứa tuổi và cùng

địa vị xã hội. Chàng bày vẽ cách cho họ suốt ngày vui chơi thoải mái. Chàng
không chỉ bằng lòng đãi đằng họ ban ngày cũng như ban đêm, mời họ dự
những bữa tiệc linh đình tha hồ có rượu ngon và các món cao lương mĩ vị,
mà còn mời ban nhạc cùng những danh ca nổi tiếng nhất đến đàn hát cho họ
thưởng thức trong các bữa ăn. Nhóm trai trẻ ấy, thỉnh thoảng li rượu trên tay,
cũng hòa tiếng hát của mình vào giọng hát của các ca sĩ, và cả bọn hòa tấu
nhịp nhàng cùng với tất cả các thứ nhạc đệm. Những buổi vui chơi ấy
thường kết thúc bằng vũ hội, trong đó được mời tới dự những vũ công, vũ nữ
và người ngâm thơ ưu tú nhất thành phố Bátđa. Các buổi truy hoan ấy, được
thay đổi hằng ngày vì những yêu cầu hoan lạc mới, làm cho Abu Hatxan tốn
kém đến nỗi chàng không thể tiếp tục chơi bời theo cung cách ấy quá mười
hai tháng. Vừa vặn một năm thì số tiền lớn chàng dành cho cuộc ăn chơi ấy
đã vung hết qua cửa sổ.

Chàng thôi không mở tiệc nữa, thì bạn bè biến mất chẳng còn ai, dù chàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.