NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 861

theo những lời dặn dò. Chú đi băng qua khu vườn không dừng lại, trèo lên
sân thượng, cầm lấy cây đèn đang cháy sáng trong cái khám, ngắt chiếc bấc,
đổ nước đi, và thấy cây đèn khô ráo đúng như lời lão phù thủy đã nói chú
cho luôn vào lòng. Chú bước xuống khỏi sân thượng và dừng lại trong khu
vườn để ngắm nghía các trái cây mà chú chỉ thoáng trông thấy khi đi qua.

Tất cả cây cối trong vườn này đều trĩu những quả kỳ lạ. Mỗi cây có những

quả màu sắc khác nhau. Có những quả màu trắng, có những quả lấp lánh và
trong suốt như pha lê; có những quả màu đỏ đậm nhạt không đều; có những
quả màu lục, màu xanh, màu tím, màu ngà và nhiều màu sắc khác nữa.
Những quả trắng ấy chính là ngọc trai, những quả sáng và trong suốt là kim
cương, những quả màu đỏ thắm là xích ngọc, những quả đỏ nhạt hơn là hồng
ngọc, những quả màu lục là bích ngọc, những quả màu xanh là lam ngọc,
những quả màu tím là tử ngọc, những quả màu ngà là thạch ngọc, những quả
khác cũng đại loại như vậy. Mỗi quả đều to và hoàn hảo chưa từng ai trông
thấy trên đời này.

Alátđanh không hề biết tên gọi và giá trị của chúng, cho nên nhìn các quả

ấy chẳng chút xúc động, vì không hợp với sở thích của chú như vải, nho và
các loại quả khác rất ngon lành mà ở nước Trung Hoa đâu đâu cũng có. Hơn
nữa, chú cũng chưa đến tuổi biết được giá cả các thứ đó. Chú nghĩ rằng đây
chẳng qua là đồ thủy tinh pha màu và cũng chẳng có giá trị gì hơn thế. Tuy
nhiên, màu sắc rực rỡ, vẻ đẹp và cỡ lớn kỳ lạ của mỗi quả gây cho chú lòng
ham thích muốn hái đủ các thứ để chơi. Thế là cứ mỗi loại cùng màu chú lại
hái nhiều quả, bỏ đầy hai túi áo và hai cái túi dùng để đựng tiền mới toanh
mà lão phù thủy đã mua cho cùng với áo quần hắn cho chú, để cho toàn bộ
cánh đều là của mới. Và vì các túi áo đều đầy ắp, chú đeo luôn hai cái túi
đựng tiền vào thắt lưng, mỗi bên một cái. Chú còn nhét cả vào trong thắt
lưng, nó là một tấm lụa rộng quấn nhiều vòng quanh bụng, và chú ý nhét cẩn
thận sao cho các quả khỏi rơi. Chú cũng không quên tuồn chặt quanh mình,
vào giữa lần áo ngoài và áo lót nữa.

Mang theo bấy nhiêu của báu mà không hay biết, Alátđanh vội vàng trở

lại con đường băng qua ba gian phòng để lão phù thủy người Phi khỏi phải
chờ đợi lâu và sau khi đi ngang qua để trở về cũng thận trọng như lúc bước
vào, chú trèo lên các bậc thang tới cửa miệng cái hầm con, ở đây lão phù
thủy đang nóng lòng chờ đợi. Vừa trông thấy lão, Alátđanh nói:

- Chú ơi, xin chú hãy đưa tay đỡ cháu trèo lên! Lão phù thủy bảo:

- Cháu hãy đưa trước cây đèn cho chú, nó có thể làm cháu vướng đấy.

- Xin chú miễn thứ, nó chẳng làm cháu vướng đâu, -Alátđanh đáp – lên

được rồi cháu sẽ đưa ngay cho chú.

Lão phù thủy khăng khăng đòi Alátđanh phải giao chiếc đèn vào tay lão

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.