NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 882

và hầu như khó tin nữa đã khiến con đến trước ngai vàng tôn kính, cúi xin
tha thứ cho con cái tội đã dám cả gan, nếu không nói là hỗn xược, đến cầu
xin bệ hạ việc này. Nó đặc biệt quá, nên con run sợ và xấu hổ không dám tâu
lên hoàng đế.

Để cho bà được tự do giãi bày, vua ra lệnh cho tất cả mọi người hãy lui ra

ngoài điện, chỉ để lại một mình vua cùng tể tướng, sau đó bảo bà cứ việc tâu
bày, không phải sợ hãi.

Bà mẹ Alátđanh chưa vừa lòng về thái độ của hoàng đế đã vui lòng miễn

cho bà nỗi ngại ngùng phải nói ra trước đông người; bà còn lo nhà vua có thể
nổi cơn thịnh nộ khi nghe lời cầu hôn bất ngờ. Bà nói tiếp:

- Tâu bệ hạ, con muốn cầu xin bệ hạ để được yên tâm trước, là Người sẽ

tha thứ và xá tội cho, nếu như lời yêu cầu của con có chút nào xúc phạm đến
oai danh của Người.

- Dù việc đó là thế nào chăng nữa, – hoàng đế đáp -ngay từ giờ ta tha tội

cho bà, bà sẽ không phải chịu bất cứ một tội vạ nào. Bà cứ bạo dạn nói đi.

Sau khi đã cẩn thận rào đón trước sau, đúng như mọi người đàn bà sợ nhà

vua nổi cơn thịnh nộ khi phải tâu trình một việc tế nhị như vậy, bà kể lại
trung thành chuyện Alátđanh nhìn trộm công chúa Bađrunbuđua trong
trường hợp như thế nào, mối tình nồng nhiệt nảy ra do cái nhìn vụng trộm
ấy, những lời cậu nói với bà về mối tình si và tất cả những điều bà giảng giải
cho con trai để hy vọng cậu từ bỏ mối tình đắm đuối xúc phạm đến hoàng
thượng cũng như xúc phạm đến công chúa.

- Nhưng, – bà nói tiếp – không những cháu đã không nghe ra và thừa nhận

mình quá to gan mà lại còn cứng đầu cứng cổ, khăng khăng đến mức dọa sẽ
liều thân nếu con không chịu đến tâu xin bệ hạ gả công chúa cho cháu. Thật
đúng là sau khi dằn vặt mình hết sức, con mới đành chiều theo ý cháu. Bởi
vậy, một lần nữa xin dập đầu kêu bệ hạ mong Người tha tội không những
cho con mà cả cho cháu đã dám có ý nghĩ táo tợn là tơ tưởng đến một bậc
cao sang như công chúa.

Hoàng đế rất dịu dàng và nhân hậu lắng nghe bà, không chút tỏ vẻ giận dữ

hay phẫn nộ, cũng chẳng chế giễu lời cầu hôn của bà. Nhưng, trước khi đáp
lời bà già hiền hậu vua hỏi bà mang theo vật gì bọc trong vải. Lập tức bà lấy
cái bình sứ bà đã đặt xuống chân ngai vàng trước khi quỳ lạy, mở ra và dâng
lên hoàng đế.

Không thể nào diễn tả được sự ngạc nhiên và kinh lạ của nhà vua khi nhìn

thấy để dồn trong chiếc bình ấy bấy nhiêu châu ngọc, quá nhiều, quá quý
báu, quá hoàn hảo, quá rực rỡ, viên nào cũng quá to mà vua chưa từng trông
thấy bao giờ. Người khâm phục đến nỗi ngồi im sững sờ một lúc lâu. Cuối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.