NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 888

phúc chờ đợi, Alátđanh đêm hôm đó ngủ khá thanh thản. Công chúa
Bađrunbuđua lại khác. Từ bé nàng chưa bao giờ phải trải qua một đêm đáng
bực mình và khó chịu như đêm đó. Còn về phần cậu ấm con quan tể tướng:
nếu ta suy nghĩ một chút về cái nơi và cách thức cậu bị thần đèn nhốt, ta sẽ
hiểu ngay là chàng rể mới đêm hôm ấy còn rầu rĩ hơn nhiều.

Sáng hôm sau, Alátđanh không cần miết vào cây đèn để gọi thần đèn.

Thần đến đúng giờ hẹn, vừa vặn vào lúc cậu mặc áo xong.

- Tôi đây, ngài có điều gì cần truyền bảo? – Thần hỏi Alátđanh.

- Ngươi hãy mang con trai tể tướng từ chỗ nó bị nhốt, đem về để lại trên

chiếc giường này, rồi đưa trả cái giường về chỗ cũ của nó trong hoàng cung:

Thần đèn nhấc cậu ấm đang đứng yên như phỗng trở lại khi Alátđanh vừa

cất thanh gươm. Thần đặt chàng rể mới bên cạnh công chúa và ngay lập tức
mang chiếc giường cưới trả về căn buồng cũ trong cung vua. Công chúa và
cậu ấm không trông thấy thần đèn khi thần làm những công việc đó, nếu
không hình dạng gớm ghiếc của thần có lẽ đã làm cho hai người chết khiếp.
Họ cũng chẳng nghe thấy gì về những lời qua lại giữa Alátđanh và thần. Họ
chỉ cảm thấy chiếc giường tự nhiên chuyển động và bay bổng từ chỗ này đến
chỗ kia, và như vậy cũng đủ gây nên cho họ một nỗi khủng khiếp mà ta cũng
dễ hình dung thôi.

Thần đèn đặt cái giường về chỗ cũ vừa đúng lúc hoàng đế muốn biết con

gái mình đã trải qua đêm tân hôn như thế nào, bước vào buồng chào hỏi con.
Cậu ấm con quan tể tướng đang còn tê cóng vì cái rét suốt đêm và chưa đủ
thời giờ nằm cho người ấm lên một chút, vừa nghe tiếng mở cửa đã vội dậy
và lảng sang phòng để áo, nơi cậu thay áo quần tối hôm qua.

Hoàng đế đến gần giường con gái, hôn lên trán chính giữa hai con mắt con

như tục lệ, chào con rồi vừa mỉm cười vừa hỏi con thấy đêm vừa qua như thế
nào. Nhưng ngẩng đầu lên nhìn con chăm chú hơn, vua cực kỳ ngạc nhiên
thấy công chúa u buồn chứ không hề đỏ mặt lên xấu hổ hay là tỏ một dấu
hiệu gì khác. Nàng chỉ nhìn cha một cái nhìn phiền muộn nhất, biểu lộ một
mối sầu não vô biên hay một nỗi bất bình ghê gớm. Vua hỏi mấy câu nữa,
nhưng không thể làm cho con gái mở miệng. Tưởng là vì ngượng ngùng cho
nên nàng im lặng, vua liền bỏ đi ra.

Tuy nhiên vua vẫn không khỏi ngờ ngợ có một chuyện gì bất thường trong

sự im lặng của con gái, vì vậy vua vội vã sang ngay cung hoàng hậu, thuật
lại cho hoàng hậu nghe thái độ của công chúa khi tiếp đón cha.

Hoàng hậu đáp:

- Tâu bệ hạ, xin bệ hạ chớ ngạc nhiên, sau đêm tân hôn chẳng có cô dâu

nào không có thái độ như vậy. Hai ba hôm sau sẽ khác; đến lúc đó con nó sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.