NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 894

thời hạn vua đã định. Lúc ấy tể tướng tâu về một việc khác. Vua ngắt lời:

- Tể tướng à, ta trông thấy bà già đã dâng ta một món lễ vật rất quý cách

đây mấy tháng. Khanh hãy gọi bà đến đây, ta sẽ lại xét đến việc khanh đang
trình bày sau khi đã hỏi chuyện bà.

Tể tướng đưa mắt nhìn ra cửa điện và cũng trông thấy bà mẹ Alátđanh,

ông liền gọi viên thị vệ trưởng và trỏ bà, truyền cho y dẫn bà đến gần ngai
vua. Bà mẹ Alátđanh bước đến chân ngai và phủ phục xuống như thường lệ.
Chờ bà ngẩng lên, hoàng đế hỏi bà muốn gì. Bà đáp:

- Tâu bệ hạ, tôi đến thay mặt Alátđanh con trai tôi, xin phép được tâu rằng

thời hạn ba tháng mà hoàng thượng định hôm tôi mạo muội đến cầu hôn
công chúa nay đã hết, cầu mong bệ hạ vui lòng nhớ cho.

Khi nêu ra thời hạn ba tháng cho bà mẹ Alátđanh hôm tiếp bà lần đầu, vua

những tưởng là sẽ không bao giờ còn nghe nói đến chuyện gả bán con gái
cho một người mà chỉ riêng địa vị thấp hèn và sự nghèo khó của bà – bà mẹ
Alátđanh đến gặp vua ăn mặc rất xoàng xĩnh – cũng đã đủ thấy là không
môn đăng hộ đối rồi. Tuy nhiên, lời hứa bà nhắc lại làm cho vua bối rối. Vua
không biết trả lời như thế nào. Vua hỏi ý kiến tể tướng và để lộ cho ông thấy
nỗi bực mình nếu phải gả con gái cho một kẻ vô danh tiểu tốt, mà chắc là gia
sản hẳn còn ít ỏi hơn gia sản người tầm thường nhất. Không chút do dự, tể
tướng trình bày ý kiến của mình:

- Tâu bệ hạ, thần nghĩ là có một cách khôn khéo để tránh một cuộc hôn

nhân quả không cân xứng mà Alátđanh cho dù có được bệ hạ biết đến, cũng
chẳng dám phàn nàn. Ấy là thách cưới công chúa bằng một giá thật cao vào,
đến nỗi hắn ta có giàu đến đâu cũng không thể nào với tới. Đó sẽ là cách cho
hắn phải từ bỏ sự đeo đẳng to gan, nếu không gọi là táo tợn, mà có lẽ hắn ta
đã không suy nghĩ chín chắn trước khi lao vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.