NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 941

nàng, ta không hề từ nan bất cứ một việc gì.

Nói xong, Alátđanh cáo từ công chúa, trở về ngay phòng khách hai mươi

bốn cửa sổ, lấy cây đèn – mà chàng thường xuyên mang theo trong người,
bất cứ đi đâu, kể từ hôm xảy ra tai biến do sơ suất không mang theo. Chàng
đưa tay miết vào. Thần đèn lập tức hiện lên. Alátđanh bảo:

- Thần à, dưới mái vòm cao này thiếu một quả trứng chim đại bàng, nhân

danh cây đèn ta cầm ở tay, ta yêu cầu người hãy bù đắp chỗ thiếu sót ấy.

Alátđanh chưa dứt lời, thần đèn đã thét lên một tiếng ầm vang như sấm,

rung chuyển cả phòng khách và làm cho Alátđanh loạng choạng, suýt nữa thì
ngã lộn nhào:

- Thế nào, tên khốn nạn kia, – thần đèn nói với Alátđanh, giọng dữ tợn

đến người bạo gan nhất nghe cũng phát khiếp – các bạn của ta và ta đã làm
nên cho mày bấy nhiêu công danh phú quý, mày vẫn chưa cho là đủ hay sao,
mà dám vô ơn bạc nghĩa đến cùng cực, dám đòi ta mang chủ của ta đến và
treo cổ ngài lên dưới mái vòm này?

Riêng điều xúc phạm ấy đáng để cho cả vợ chồng mày cùng với tòa lâu

đài này trở thành tro bụi. Cũng phúc cho mày, việc này không phải do mày
gây nên, và đòi hỏi ấy không phải mày tự nghĩ ra. Ta nói cho mày biết, ai là
kẻ đã thật sự gây nên điều xúc phạm ấy, đó chính là em trai lão phù thủy
người Phi, kẻ thù của mày. Hắn đang ở trong dinh cơ của mày, cải trang dưới
chiếc áo của Phatim thánh nữ mà nó đã giết hại. Chính hắn đã gợi ý cho vợ
mày xui mày đòi hỏi ta làm điều khốn nạn mày vừa nói đó. Nó mưu toan giết
mày đấy hãy liệu mà phòng thân.

Nói xong, thần đèn biến mất.

Alátđanh chú ý lời sau cùng của thần. Chàng từng nghe tiếng tăm Phatim

thánh nữ, và cũng không phải là không biết bà biết cách chữa khỏi bệnh đau
đầu như mọi người vẫn đồn đại. Trở lại phòng công chúa, chàng không đả
động gì tới việc vừa xảy ra, chỉ ngồi xuống đưa tay bóp trán và nói rằng
bỗng dưng bị một cơn đau đầu ghê gớm. Công chúa lập tức sai mời thánh nữ
đến, và trong thời gian chờ người đi gọi, nàng kể cho Alátđanh nghe bà đến
ở lâu đài này trong hoàn cảnh như thế nào và nàng mời bà ở riêng một căn
buồng.

Phatim giả hiệu đến. Hắn vừa bước vào, Alátđanh đã nói: “Mẹ ơi, mời mẹ

vào đây, con rất sung sướng được gặp mẹ. Chính nhờ vận may run rủi, cho
nên con được gặp mẹ lúc này. Tin tưởng vào những lời cầu nguyện của mẹ,
con xin mẹ cứu cho, và hy vọng mẹ sẽ không từ chối, như mẹ từng làm phúc
cho biết bao nhiêu người!”

Nói xong, chàng đứng đậy cúi đầu. Phatim giả hiệu bước tới, bàn tay nắm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.