NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 97

đất. Họ bắt đầu dỡ hàng ra. Làm xong, nàng Amin yêu kiều lấy tiền trả công
một cách hào phóng cho gã vác thuê.

Anh chàng rất hài lòng với số tiền thiếu phụ vừa đưa cho gã. Đáng lẽ cầm

lấy cái sọt của mình và ra về, song gã không sao dứt mà đi được. Bất giác gã
cảm thấy ngẩn ngơ muốn được ngắm nghía mãi ba con người xinh đẹp hiếm
thấy và cả ba đều có vẻ khả ái. Chả là nàng Amin cũng vừa bỏ tấm mạng che
mặt ra, và gã thấy nàng cũng đẹp không kém gì hai người kia. Điều gã không
thể nào hiểu được là không trông thấy một người đàn ông nào trong nhà. Thế
nhưng, phần lớn thức ăn mà gã vừa mang đến, cũng như các hoa quả khô và
các loại bánh mứt khác nhau ấy thật ra chỉ họp với những kẻ hay rượu và
thích nhậu nhẹt mà thôi.

Thoạt tiên Zôbêít tưởng người vác thuê dừng lại để lấy hơi. Nhưng thấy gã

nấn ná quá lâu, nàng hỏi: “Anh còn chờ gì? Trả công không vừa ý anh sao?
Em à, – nàng quay sang nói với Amin – em hãy cho anh ấy thêm một ít nữa
để anh ấy bằng lòng mà ra về.”

- Thưa bà, – gã khuân vác nói – đấy không phải là nguyên nhân giữ chân

tôi lại. Tôi đã được trả công quá hậu hĩnh rồi. Tôi biết rằng nấn ná lại đây lâu
quá mức cần thiết là bất lịch sự, song tôi hy vọng bà sẽ rộng lượng khoan
dung cho nếu tôi tỏ vẻ ngạc nhiên sao không thấy một người đàn ông nào ở
cùng ba bà xinh đẹp hiếm thấy thế này. Một tập thể đàn bà không có đàn ông
cũng buồn chán như một tập thể đàn ông không có đàn bà vậy.

Gã thêm thắt nhiều câu khá ý nhị nữa để chứng minh điều vừa nói. Gã lại

không quên dẫn ra câu người ta hay nói ở Bátđa: không đủ bốn người thì bữa
ăn kém ngon, để cuối cùng đi đến kết luận là, bởi vì các bà mới có ba người,
nên cần có một người thứ tư nữa để ngồi cùng mâm cho có bạn.

Ba nàng phá lên cười khi nghe anh chàng khuân vác lý sự. Sau đó, Zôbêít

nghiêm trang nói: “Anh bạn ạ, anh tò mò hơi quá mức rồi đấy. Tuy nhiên,
mặc dù anh không đáng cho ta đi sâu vào chi tiết, ta cũng vui lòng cho anh
rõ chúng ta là ba chị em. Chúng ta ăn ở kín đáo đến nỗi chẳng ai hay biết gì
hết, bởi chúng ta có lý do quan trọng để mà sợ những kẻ tò mò. Một tác giả
nổi tiếng mà ta từng đọc, đã nói: hãy giữ kín điều bí mật của ngươi, đừng
cho ai hay. Người nào đã để lộ cho kẻ khác biết thì không còn làm chủ điều
bí mật của mình nữa. Nếu lòng ngươi còn không chứa đựng nổi điều bí mật
của ngươi thì làm sao lòng của người mà ngươi thổ lộ lại có thể chứa đựng
nổi điều bí mật ấy?”

- Thưa các bà, – gã khuân vác đáp – chỉ nhìn hình dáng các bà, ngay từ

đầu tôi đã nghĩ rằng đây là những con người cao quý hiếm có, và tôi thấy rõ
tôi không nhầm. Mặc dù số phận chẳng cho tôi đủ của cải để vươn lên một
nghề khác hơn nghề nghiệp hiện nay của mình, tôi vẫn không ngừng tìm đủ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.