NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 99

biết: không phải chỉ có mỗi một điều kiện là anh sẽ giữ bí mật như chúng ta
đòi hỏi mà thôi đâu. Chúng ta còn muốn rằng anh phải xử sự theo đúng phép
lịch sự và tính trung hậu nữa.”

Trong khi Zôbêít nói thì nàng Amin xinh đẹp cởi bộ cánh đi phố, buộc

chéo tà áo dài vào thắt lưng để làm việc cho gọn, rồi bày bàn. Nàng dọn ra
nhiều món ăn, đặt lên trên tủ đựng thức ăn nhiều chai rượu nho và các chén
bằng vàng. Sau đấy, các bà ngồi vào bàn và cho gã khuân vác ngồi ở bên
cạnh. Gã lấy làm hài lòng tột độ vì cùng được dự tiệc với ba con người xinh
đẹp khác thường.

Ăn được mấy miếng, nàng Amin tự mình rót rượu ra một cái chén rồi

uống trước, đúng như phong tục của người A Rập. Sau đó, nàng rót tiếp cho
các bà chị. Hai người này lần lượt cạn chén. Cuối cùng nàng rót chén thứ tư
đưa cho gã khuân vác. Gã đỡ lấy, hôn tay Amin và trước khi uống, ca một
bài đại ý nói rằng giống như ngọn gió đi qua những nơi thơm tho thì mang
theo hương thơm ngào ngạt, chén rượu gã sắp uống đây, nhận từ bàn tay
nàng, sẽ mang theo hương vị tuyệt vời hơn hẳn hương vị tự nhiên của nó.
Bài hát ấy làm vui lòng các thiếu phụ. Họ cũng cất tiếng hát. Mọi người đều
rất vui vẻ trong suốt bữa ăn kéo dài khá lâu và kèm theo đủ trò vè thú vị.

Chẳng mấy chốc thì trời tối. Nàng Xaphi thay mặt ba thiếu phụ nói với gã

khuân vác: “Hãy đứng lên và đi đi! Đã đến lúc anh phải ra về rồi đấy.” Gã
khuân vác không làm sao đi cho dứt, đáp: “Ó kìa, thưa các bà, các bà truyền
bảo tôi đi đâu giữa lúc người tôi đang trong tình trạng như thế này? Tôi say
mềm vì chiêm ngưỡng các bà và vì uống quá nhiều rượu. Có lẽ tôi sẽ chẳng
bao giờ tìm được đường mà về đến nhà. Xin các bà hãy cho tôi nghỉ đêm để
tỉnh bớt rượu. Tôi nghỉ ở đâu cũng được, nhưng cũng cần phải có thời gian
lâu lâu tôi mới có thể trở lại tỉnh táo như khi tôi bước chân vào dinh thự này.
Áy thế mà tôi còn e rằng tôi sẽ để lại nơi đây phần tinh anh nhất của mình.”

Một lần nữa, nàng Amin lại bênh gã khuân vác. Nàng nói: “Các chị ơi,

anh ta nói có lý, em hiểu vì sao anh ta phải xin các chị điều đó. Anh đã làm
cho chúng ta khá vui rồi đấy. Nếu các chị tin lời em, hay đúng hơn nếu các
chị yêu em nhiều như em hằng tin tưởng, thì chúng ta nên giữ anh ta lại tối
nay ở đây.”

- Em ạ, – nàng Zôbêít nói – các chị không nỡ từ chối em điều gì. Anh

khuân vác này, – nàng quay sang nói với gã – chúng ta vui lòng thể theo yêu
cầu của anh lần nữa. Nhưng ta đặt thêm một điều kiện mới. Cho dù mấy chị
em ta có làm gì đi nữa trước mặt anh, hoặc là giữa chúng ta với nhau hoặc là
đối với cái gì khác, anh cũng không được hè răng hỏi tại sao. Bởi vì nếu anh
hỏi về những việc hoàn toàn không dính dáng đến mình, anh có thể phải
nghe những điều không vui tai đấy. Anh phải nhớ lấy, không được quá tò mò

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.