NGHÌN LẺ MỘT NGÀY - Trang 176

François Pétis De La Croix

Nghìn lẻ một ngày

Dịch giả: Phan Quang

Chương 7 (E)

NGÀY 37, 38, 39, 40

NGÀY THỨ BA MƯƠI BẢY.

Chàng Culup sau khinghe nói vậy không còn chút nghi ngờ mình đang
sống với tiểu thư con gái của ngài Boyruc. Chàng thốt lên lòng tràn ngập
mừng vui và yêu dấu:
- Hỡi nàng Đilara kiều diễm, sự ngẫu nhiên này may mắn làm sao! Thật là
chuyện thần kỳ, trời giúp cho tôi đạt đến ước vọng bao lâu của mình. Sao?
Người ta bảo tôi phải làm hula cưới chính nàng đó ư? Nàng, con người mà
bình ảnh xinh tươi luôn khắc sâu trong trái tim tôi! Mà tôi những ngỡ
không bao giờ còn được nhìn thấy lại! Ôi, nếu nàng đã từng phàn nàn cho
thân phận người con trai của cụ Abđala, nếu sự thất sủng của tôi từng làm
nàng rơi bao nước mắt thì giờ đây xin hãy chia sẻ với tôi hạnh phúc tuyệt
vời. Ai dám nghĩ rằng khi quốc vương Kêrait đuổi tôi ra khỏi triều đình, là
trời muốn bắt tôi trải qua cơn bất hạnh để đến lúc này cho tôi trở thành con
người hạnh phúc nhất thế gian?
Nàng Đilara cũng như chàng Culup không thể nào nén nổi tình cảm của
mình, họ sống trông hạnh phúc đêm hôm ấy cạnh nhau. Tưởng vừa sống
cùng nhau trong chốc lát, bỗng nghe có tiếng đập cửa ầm ầm. Một tên nô lệ
của thương gia Muzaphe đến đập cửa phòng gọi to:
- Nào, hỡi ngài hula kia, xin ngài hãy thức dậy đi thôi, trời sắp sáng rồi.
Chàng Culup chẳng buồn đáp lại tiếng đập cửa, cứ tiếp tục chuyện trò với
nàng con gái thượng thư Boyruc. Dù sao niềm vui của chàng cũng tiêu tan
trước tiếng đập cửa. Hết sức buồn rầu, chàng nói:
- Tôi nghe tiếng ai gọi vậy, hỡi bà hoàng của tôi. Người ta muốn chia rẽ
chúng ta rồi đấy. Ngài Muzaphe sốt ruột muốn được có nàng trở lại gia
đình ông. Còn cậu con trai chắc đang ghen tị hạnh phúc đôi ta, cậu không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.