NGHÌN LẺ MỘT NGÀY - Trang 264

Trời vừa rạng sáng, không nén nổi tò mò hoàng tử định mở bức tranh ra
xem.
Thoạt đầu chàng cũng có chút do dự. Chàng tự hỏi: „Ta sắp làm chi đây?
Có nên chăng xem một vật nguy hại thế này? Calap à, anh nên nghĩ tới
những hậu quả chết người nó từng gây ra. Anh đã quên rồi sao, những lời
quan phụ đạo hoàng tử Samacan nói cho nghe tối hôm qua? Chớ nên nhìn
vào bức chân dung chết chóc này. Hãy cưỡng lại sự hiếu kỳ của mình trước
khi quá muộn. Nếu anh còn giữ được ý chí, anh có thể phòng ngừa được cái
chết của chính mình“. Nhưng rồi anh chàng lại tự bảo “Sao ta lại nhút nhát
vậy? Nếu ta có đâm ra yêu đương nàng công chúa, thì mối tình ấy chẳng
phải do tiền định hay sao? Vả chăng ta nghĩ, làm sao có thể xúc động chỉ vì
một bức chân dung, phải là người yếu đuối lắm mới hoang mang bối rối
trước mớ màu sắc bôi đỏ bôi xanh của người hoạ sĩ. Chẳng có gì phải sợ.
Ta hãy bình tĩnh nhìn những nét vẽ này. Biết đâu ta có thể tìm ra những nét
khiếm khuyết trong sắc đẹp của nàng công chúa nổi tiếng vô song ấy. Ta
mong làm sao cho cô gái ấy bớt kiêu căng, một khi đã biết có người nhắm
nhìn hình ảnh của cô mà lòng chẳng chút xúc động“.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.