NGHÌN LẺ MỘT NGÀY - Trang 354

Nghe tiếng tôi đập cửa ầm ầm những người hàng xóm chạy ra xem, ai cũng
ngạc nhiên sao bọn người nhà không ra mở. Họ xúm lại giúp tôi phá cửa
vào nhà. Vào tới sân rồi bước tới gian phòng đầu tiên, đã nhìn thấy mấy
người nhà bị giết hại. Vào phòng riêng của Zêlica, cảnh tượng mới hãi
hùng làm sao! Cả viên hoạn nô và Calê Cairi đều nằm trong vũng máu. Tôi
lên tiếng gọi nàng công chúa của tôi, không có lời đáp lại. Tôi chạy như
điên chạy xục xạo khắp nhà cửa vườn tược chẳng thấy nàng đâu, tôi loạng
choạng rồi ngã xuống đất bất tỉnh trong vòng tay mấy người hàng xóm.
Hạnh phúc cho tôi xiết bao, giá như lúc ấy tôi được thần chết mang đi luôn.
Nhưng trời vẫn bắt tôi cứ sống để chứng kiến tất cả mọi điều khủng khiếp
trong số phận mình.
NGÀY THỨ CHÍN MƯƠI CHÍN.
Sau khi những người háng xóm giúp cứu tôi hồi tỉnh- tôi rất tiếc họ cứu tôi
làm gì- tôi hỏi làm sao bọn tội phạm có thể gây nên một cảnh giết chóc ghê
ghớm như vậy trong nhà tôi mà hàng xóm không ai nghe động tĩnh. Họ đáp
họ chẳng hề nghe tiếng ồn ào, và cũng lấy làm ngạc nhiên về điều ấy. Tôi
vội chạy đến trình với quan chánh án, ông phái viên phó của mình cùng
nhiều lính cảnh sát đi điều tra lùng bắt, song mọi cố gắng của họ đều vô
ích, rồi từ đấy trở đi ai muốn nghĩ thế nào về câu chuyện bị thảm vừa xảy
ra thì cứ nghĩ.
Tôi cũng như nhiều người khác đều nghĩ chính hai tên từng liên kết với tôi
trong việc buôn bán là hung thủ của vụ này. Tôi buồn rầu quá, sinh ốm
nặng, tôi sống những ngày héo hon, sau đấy quyết định bán ngôi nhà, và
dời sang sống ở thành phố Muxen mang theo số của cải còn lại. Sở dĩ tôi
quyết định như vậy vì ở Muxen tôi có một người bà con tôi rất quý, ông ta
là người giúp việc vị đại tể tướng triều đình. Người bà con ấy tiếp đón tôi
rất nồng hậu. Ít lâu sau tôi được làm quen vị đại thần. Thấy tôi cũng có ít
nhiều khả năng điều hành, ông giao việc cho tôi làm. Tôi cố gắng làm mọi
việc ông giao đến nơi đến chốn, việc nào cũng đạt kết quả. Mỗi ngày vị tể
tướng ấy càng tin tưởng tôi hơn, và thế là dần dần tôi làm quen các công
việc cơ mật quốc gia. Tôi còn chia sẻ với tể tướng trách nhiệm nặng nề ông
ghánh vác. Mấy năm sau khi vị tể tướng ấy qua đời, tôi được đức vua, chắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.