quan độc ác Abunfata bị trói gô. Còn quốc vương từng trị vì thành phố
Basra, vì quá lo âu không lùng bắt được Abuncaxem, đã khiếp đảm mà bỏ
mạng trước rồi.
Sau khi tể tướng Giâph tâu trình xong mọi chuyện với hoàng đế, người ta
cho dựng lên một đoạn đầu đài và dẫn tên Abunfata độc ác đến đấy. Dân
chúng trong kinh thành, biết rõ mọi tội ác của lão, tuyệt nhiên không ai
thương hại mà ai ai cũng nóng lòng chứng kiến cuộc hành hình. Đao phủ đã
bước tới, mã tấu lăm lăm cầm tay, sắp sửa thi hành mệnh lệnh, thì chàng
Abuncaxem vội vã phủ phục dưới chân hoàng đế Harun van xin:
- Muôn tau Đấng thống lĩnh các tín đồ, cúi xin ngài hãy chấp nhận lời
cầu khẩn của tôi cho Abunfata khỏi bị gia hình. Xin ngài hãy cho y được
sống, cho y được tận mắt nhìn thấy hạnh phúc của chúng tôi, được tận mắt
nhìn thấy mọi ân huệ ngài ban cho tôi, như vậy há chẳng phải là sự trừng
phạt nặng nề nhất cho y rồi sao
Hoàng đế thốt lên:
- Ơi anh chàng Abuncaxem quá đỗi rộng lượng, anh thật xứng đáng
làm vua. Hạnh phúc thay cho nhân dân thành phố Basra được anh trị vì!
- Muôn tâu, tôi còn muốn được cầu xin hoàng thượng ban cho một ân
sủng nữa. Xin ngài hãy ban cho hoàng thân Aly chiếc ngai vàng ngài đã hạ
cố dành cho tôi. Để hoàng thân có cơ hội cùng với nàng tiểu thư đã hào
hiệp cứu mạng sống của tôi khỏi sự hung ác của cha nàng. Đôi uyên ương
ấy quả xứng đáng với ân huệ của ngài. Về phần tôi, được Đấng thống lĩnh
các tín đồ quý mến và che chở, như vậy là tôi đã quá hạnh phúc rồi, như
vậy còn quý hơn cao sang hơn tất cả mọi quân vương khác trên đời.
Hoàng đế chấp thuận. Để thưởng công hoàng thân Aly về những việc chàng
đã làm cho con trai thân thương Apđêlazit, hoàng đế sai mang chiếu chỉ
sang phong cho hoàng thân làm vua thành Basra. Tuy nhiên nhận thấy
Abunfata phạm nhiều tội ác quá nặng nề không thể vừa tha cho tội chết vừa
cho y được tự do, hoàng đế sai giam lão trọn đời trong ngục tối. Khi nhân
dân thành phố Batđa hay tin đích thân người bị hại đã đứng ra xin hoàng đế
ân xá cho kẻ làm hại mình, mọi người hết lời khen ngợi Abuncaxem.
Chẳng bao lâu sau, chàng lên đường trở về Basra cùng với nàng Đađanê