NGHÌN XƯA VĂN HIẾN - TẬP 1 - Trang 16

T

Đẻ đất đẻ nước

huở ấy, vũ trụ chưa thành hình, trời đất còn liền một khối.
Chưa có núi sông, sắt đá, cây cỏ, thú vật, chim muông. Chưa có
con người. Thế rồi, sấm động, mưa trút xuống ào ào, gió

giật từng hồi. Mưa chín ngày đêm liền, hạt bằng quả vả, hạt bằng
quả sung. Nước tuôn xuôi thành xoáy, thành xoáy… làm trời tách khỏi
đất, đất tách khỏi nước. Mưa xói vào đất, tạc nên núi nên sông, nên
hang nên bãi, tạo ra quặng đồng quặng sắt trong lòng đất. Mặt trời
chiều xuống, sinh ra cây leo, sinh ra các loài vật nhỏ. Một người già,
bà Nhần, sắp xếp thời gian lại: từ đó mới có năm có tháng, có ngày
sáng và đêm tối.

Vũ trụ đã nhóm lên. Nhưng đất trời chưa vững chãi, vì còn phải có

dây bầu để buộc đất buộc nước. Một con chim từ trên cao thả
xuống một quả si. Sấm nổ, gió cuốn, làm nổi lên một khoảng đất
cứng chỉ bằng miệng bát. Từ đất cứng, cây si mọc lên. Si lớn rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.