NGHÌN XƯA VĂN HIẾN - TẬP 1 - Trang 28

N

Pú Lương quân

gày xửa ngày xưa, thuở trời đất mới khai sinh, cây cỏ mọc lên,
muông thú sinh ra, rồi loài người cũng xuất hiện. Dáng người
vừa lớn vừa cao; thân như cây lai

(2)

, tay như cành tràm, mỗi

bước chân dài nửa dặm. Vùng Cao Bằng nước ta bấy giờ mới có hai
người: một gái là Sao Cải (chị Lớn), một trai là Bảo Luông (anh To).
Sao Cải và Bảo Luông đều chưa có quần áo mặc, chưa có nhà cửa ở.
Ban ngày họ đi lang thang khắp nơi, xuống suối, lên đồi… bắt
con cá, con cua, mò con tôm, con ốc, đào rễ củ, hái quả chín… săn
con chim, con hoẵng… mà ăn. Họ ăn sống nuốt tươi cả lông tơ lẫn
máu. Tối đâu thì ngủ đấy, khi thì ngủ gốc cây, khi thì ngủ kẽ đá.
Rét thì lấy lá cây, da thú che thân.

Một hôm, Sao Cải và Báo Luông gặp nhau. Hai người kết nghĩa vợ

chồng. Chẳng mấy chốc mười hai mùa xuân đã qua. Sao Cải đã
sinh được hai mươi con, vừa trai vừa gái. Bầy trẻ cũng lang thang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.