NGHÌN XƯA VĂN HIẾN - TẬP 2 - Trang 50

- Thầy Ẩn thường khen cháu sáng dạ hơn người. Nhưng xem ra,

dường như cháu không ham nghề văn học lắm, mà chỉ chuộng vũ
nghệ. Thế mai kia cháu định làm gì?

Tuấn rắn rỏi thưa:

- Về văn học, biết chữ để kí tên là đủ. Về vũ học, cháu muốn

theo Vệ Thanh, Hoắc Kh

(4)

lo đi xa vạn dặm lập công, lấy được

ấn phong hầu để làm vẻ vang cho cha mẹ. Đó là sở nguyện.

Tạ Đức biết là cháu quá say mê nghề võ mà nói vậy, chứ thật ra,

Ngô Tuấn rất thông hiểu văn chương, nho học. Cho nên, ông không
giận, vẫn khen Tuấn là người có chí khí.

Năm mười tám tuổi, mẹ mất (1036). Ngô Tuấn cùng em lo đủ

các lễ mai táng. Trong tang lễ, Tuấn tự tay mình làm lấy mọi việc,
rất chu đáo. Người đời đều khen Tuấn là con chí hiếu. Lúc hết
tang, Ngô Tuấn được bổ chức kị mã hiệu uý là một chức võ quan nhỏ
trong đội quân cưỡi ngựa. Được trao công việc, Ngô Tuấn ra sức tập
rèn. Tiếng tăm chàng kị mã hiệu uý trẻ tuổi, khôi ngô lọt đến tai
vua. Lý Thái Tông cho vời Ngô Tuấn vào cung ban thưởng và bổ vào
ngạch thị vệ, được ở bên vua để hầu hạ. Năm ấy, Ngô Tuấn 23
tuổi. Vốn tính siêng năng, cần mẫn lại hết lòng trung thành. Ngô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.