NGHÌN XƯA VĂN HIẾN - TẬP 2 - Trang 6

Tỉnh dậy, sư Văn vội lên chùa xem, quả thấy sau tượng rành rành nét

chữ Công Uẩn: “Đồ tam thiên lý”. Nhà sư sai tiểu lấy nước để rửa. Lạ
thay, kì cọ thế nào chữ cũng không đi! Sư phải gọi Công Uẩn lên bắt
xoá. Uẩn chỉ di di tay là hết.

Sau đó, thấy để Công Uẩn ở lại chùa Dận nữa sợ còn sinh chuyện, sư

Văn mới đưa sang chùa Lào (Tiêu Sơn) gửi sư Vạn Hạnh trông nom. Sư
Vạn Hạnh là anh em với sư Văn, bấy giờ đang rất có uy tín với triều
đình nhà Lê (Tiền Lê). Ông là nhà sư giỏi về thơ văn và có tài xếp đặt
việc quốc gia. Thấy Công Uẩn tướng mạo khác thường, ông rất quý
mến, nên không tiếc sức mình ra công dạy bảo. Công Uẩn học đâu hiểu
đấy, thông minh lạ kì, nhưng vẫn không bỏ được tính chơi nghịch tinh
quái. Một hôm, chú bé trốn học đi chơi. Sư Vạn Hạnh giận quá, mới đem
Công Uẩn trói lại cả đêm ở ngoài cửa tam quan.

Đêm muỗi đốt, Công Uẩn không sao chợp mắt, bèn tức cảnh ngâm

một bài thơ, dịch ra như sau:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.