NGHÌN XƯA VĂN HIẾN - TẬP 3 - Trang 146

Năm xưa, khi giảng hoà với Thoại Ngọc Hầu

(40)

ở Cao Miên đã

nặng lời thề ước rằng hễ có hoạn nạn thì sẽ cứu nhau. Nay xin tình
nguyện vì nhà chúa mà ra quân.

Ánh mừng rỡ nói:

- Nước tôi không thể tự mưu lấy công việc, mới phải đi gõ cửa ải

cầu cứu, phiền đến đại binh. Tôi trộm nghĩ: việc binh quý ở mau
chóng. Nay Nguyễn Huệ là tay lão luyện về trận mạc, đội quân rất
mạnh của Huệ đã rút về Quy Nhơn. Đất Gia Định bỏ lại cho đồ
đảng là bọn Đa, Trấn coi giữ. Đa, Trấn là bọn nhút nhát không phải
là tay đối địch với đại quân của nhà vua. Nhân lúc bất ngờ, dùng
binh thật lớn, chỉ vét một mẻ lưới là xong. Huệ ở xa trở tay không kịp,
tất phải chịu phép. Vậy xin các vua sớm định liệu, dịp may không
nên bỏ lỡ!

Vua Xiêm đẹp lòng bèn ngoảnh lại gọi hai cháu là Chiêu Tăng,

Chiêu Sương ra lệnh sửa sang gấp. Chợt có tin cấp báo Miến Điện
động binh ở biên giới, vua Xiêm phải ra trận. Chất Tri phong Chiêu
Tăng làm chủ soái, Chiêu Sương làm tướng tiên phong thống suất
năm vạn hùng binh đưa Nguyễn Ánh về nước. Ánh cũng tập hợp
đám tàn quân, dùng Quận Tiếp làm Bình Tây đại đô đốc cầm
đầu quân Nguyễn. Lại cho con trai Mạc Thiên Tứ là Mạc Tử Sanh
làm tham tướng cùng theo về, để chiêu tập đồ đảng giúp Ánh mưu
đồ việc khôi phục.

Sửa soạn xong xuôi, Chiêu Tăng, Chiêu Sương chọn ngày mồng

Chín tháng Sáu năm ấy làm lễ xuất binh. Đoạn, chia hai đạo rầm
rộ trẩy quân. Ba vạn quân bộ, quân kị vượt qua Cao Miên vào kinh đô
Nam Vang (Nông Pênh), bắt người Miên dẫn đường, đi dọc sông
Hậu Giang, mà xuống. Hai vạn quân thuỷ với ba trăm chiến
thuyền, theo đường biển vào Kiến Giang (Rạch Giá)

(41)

. Hai quân

thuỷ bộ hẹn hợp binh ở Trấn Giang (Cần thơ).

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.