NGHÌN XƯA VĂN HIẾN - TẬP 3 - Trang 164

vậy, quân Thanh ở các đồn Hạ Hồi và Ngọc Hồi đều không hay
biết gì, vẫn vùi đầu vào cuộc vui xuân. Nửa đêm ngày mồng Ba
tết, vua Quang Trung dẫn trung quân đến làng Hạ Hồi huyện
Thường Tín. Ngài hạ lệnh cho hai quân doanh trung và tiền im lặng
vây chặt bốn phía rồi sai bắc loa truyền gọi:

- Bớ chư quân!

Tiếng “dạ” của hàng vạn quân vang như sét nổ tưởng vỡ trời.

Quân Thanh trong đồn bấy giờ mới bật dậy thì rụng rời chân tay.
Tiếng loa dụ tiếp:

- Quân Thanh kia, ta đã điều thiên binh vạn mã chẹn tuyệt

đường rút chạy, chỉ khẽ động oai trời, đồn luỹ bay sẽ thành đất
bằng, tướng quân bay nát như gỗ mục. Muốn sống phải mau cởi
giáp ra hàng!

Giặc khiếp sợ, cuống quýt tranh nhau xin nộp vũ khí dâng

đồn. Vua Quang Trung rất đẹp lòng, bèn ra lệnh cho đại binh dừng
chân nghỉ lại ở Hạ Hồi. Đoạn, Ngài gọi Sở, Lân đến truyền bảo thả
một số quân Thanh cho về Ngọc Hồi. Sở, Lân rất đỗi kinh ngạc,
đánh bạo can vua:

- Giặc ở Thăng Long đến nay có mắt như mù, có tai như điếc.

Giờ tha cho, quân kia tất sẽ về cấp báo. Chẳng hoá ra chúng đang
mê ngủ, ta đến lay tỉnh dậy, e có điều bất lợi cho ta. Việc binh quý

thần tốc, xin Chúa thượng cho chúng tôi tràn lên đánh tới, không

để giặc kịp trở tay.

Vua cả cười nói:

- Phải. Biết ta ở đây, Nghị tất vội vã lo đối phó, mà không đề

phòng các cánh quân tả hữu của ta. Đợi hôm nữa để bọn Đông, Bảo,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.