NGỠ ĐÃ LÀ YÊU - Trang 132

- Nó đang ốm, - Yasser thông báo với tôi.

- Nếu vậy, lẽ ra anh không nên dẫn nó đến.

- Đã đến nước này rồi... - anh gắt lên, vẻ bực bội.

Tôi không biết được gì nhiều lắm từ Issam. Rõ ràng, ông nó đã dặn dò nó

trước khi đưa đến gặp tôi. Nó nói Sihem đến một mình. Cô ấy muốn xin
giấy và bút để viết. Issam đã xé một tờ giấy trong tập vở của nó. Khi viết
xong, Sihem đưa cho nó lá thư và nhờ nó ra bưu điện gửi hộ cô ấy; việc mà
nó đã làm. Lúc đi ra Issam nhận thấy có một người đàn ông đứng ở góc
phố. Nó không nhớ nét mặt của ông ta nhưng đó không phải người trong
khu phố. Khi nó từ bưu điện trở về, Sihem đã đi và người lạ mặt cũng biến
mất.

- Cháu ở nhà một mình à?

- Vâng ạ. Bà cháu đến En Kerem, đến nhà bác cháu. Ông cháu đi nhà

thờ. Cháu thì vừa làm bài tập vừa trông nhà.

- Cháu có biết bà Sihem không?

- Cháu đã xem ảnh bà trong album ảnh của chú Adel.

- Cháu nhận ra bà ngay lập tức à?

- Không phải ngay lập tức. Nhưng khi bà nói với cháu bà là ai thì cháu

nhớ ra. Bà không muốn gặp riêng ai cả mà chỉ muốn viết một lá thư trước
khi đi thôi.

- Trông bà thế nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.