NGỠ ĐÃ LÀ YÊU - Trang 145

- Tôi là hàng xóm ở nhà số 38. Tôi thấy có ánh sáng nên đến để chào

Benjamin.

- Benjamin không ở đây, - Kim nói, vẻ bực bội vì thái độ trâng tráo của

ông ta. - Tôi là em gái anh ấy, bác sĩ Kim Yehuda.

- Em gái cậu ấy ư? Tôi chưa bao giờ gặp cô.

- Giờ thì ông gặp tôi rồi đấy.

Ông ta gật đầu ra hiệu đồng ý, lại hướng ánh mắt về phía tôi.

- Vâng, - ông ta nói, - tôi hy vọng mình không làm phiền quý vị.

- Không sao cả.

Ông ta đưa một ngón tay lên thái dương như có vẻ để chào rồi rút lui.

Kim đi ra nhìn ông ta khuất dạng rồi mới đóng cửa lại.

- Ông ta thật trơ tráo, - Kim vừa càu nhàu vừa quay lại bàn.

Chúng tôi bắt đầu ăn. Tiếng côn trùng về đêm mỗi lúc càng thêm ri rỉ

quanh chúng tôi. Một con bướm sâu đo khổng lồ điên cuồng quay quanh
bóng đèn treo chỗ trán tường ngôi nhà. Trên bầu trời, nơi biết bao điều lãng
mạn đã phai mờ từ lâu, một vầng trăng lưỡi liềm lấp ló trong một đám mây.
Qua phía trên bức tường nhỏ của tòa nhà, có thể thấy được ánh sáng thành
Jérusalem, với những ngọn tháp giáo đường và chuông của các nhà thờ, từ
nay sẽ bị giằng xé bởi thành lũy ấy, một thành lũy báng bổ thánh thần, thảm
hại và xấu xí, bắt nguồn từ tính không kiên định của loài người và những
yếu hèn khó sửa của họ. Thế nhưng, bất chấp sự lăng nhục mà Bức tường
của mọi bất hòa này gây ra cho mình, Jérusalem, kẻ bị thay hình đổi dạng,
vẫn không để bị đánh gục. Nó vẫn luôn ở đó, ẩn mình giữa vẻ ôn hòa của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.