NGỠ ĐÃ LÀ YÊU - Trang 17

Nắm lấy khuỷu tay cô, tôi đẩy cô ra ngoài hành lang.

- Đi trước đi nào, người đẹp. Anh muốn được thấy mọi kỳ quan em kéo

theo sau em.

- Anh có dám nhắc lại câu đó với em trước mặt Sihem không?

- Chỉ có những kẻ ngốc mới không đổi ý.

Tiếng Kim bật cười tan trong hành lang như ánh hắt lên của một vòng

hoa giữa phòng người sắp chết.

Ilan Ros gặp chúng tôi ở căng tin đúng lúc chúng tôi ăn trưa xong. Tay

bê cái khay đầy đồ ăn, hắn ngồi xuống bên phải tôi để làm sao đối diện
được với Kim. Chiếc khăn ăn trải trên cái bụng phệ và đôi má phính sệ đỏ
ửng, hắn bắt đầu bằng việc tọng ba lát thịt nguội trước khi lau mồm bằng
một cái khăn giấy.

- Anh vẫn tìm một cái nhà nghỉ cuối tuần đấy chứ? - hắn vừa nhóp nhép

nhai vừa hỏi tôi.

- Còn tùy là ở đâu.

- Tôi nghĩ là tôi tìm được giúp anh cái gì đó. Không xa Ashqelon. Một

ngôi biệt thự nhỏ xinh với đúng những gì cần thiết để lánh xa mọi ngả
đường.

Vợ tôi và tôi tìm một ngôi nhà nhỏ ven biển từ hơn một năm nay. Sihem

rất yêu biển. Cứ hai kỳ nghỉ cuối tuần một lần, khi tôi được nghỉ phép,
chúng tôi lại vi vu trên ô tô của mình và đi ra biển. Sau hồi lâu tản bộ trên
bãi cát, chúng tôi lại nằm trên một đụn cát và ngắm chân trời đến đêm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.