muộn. Hoàng hôn luôn mang đến cho Sihem một niềm say đắm mà tôi
không làm được.
- Anh có nghĩ là nó hợp túi tiền của tôi không? - tôi hỏi.
Ilan Ros khẽ bật cười khiến cái cổ đỏ tía như keo động vật của hắn rung
lên.
- Từ khi anh thắt lưng buộc bụng, Amine ạ, tôi nghĩ anh thừa sức thực
hiện được một nửa những gì anh mơ ước...
Đột nhiên, một vụ nổ kinh hoàng làm rung chuyển những bức tường và
những ô cửa kính của căng tin. Mọi người nhìn nhau, lưỡng lự, rồi những
người đang ngồi gần cửa kính đứng cả dậy và quay ra phía bên ngoài. Kim
và tôi lao đến cửa sổ gần nhất. Bên ngoài, những người đang làm việc trong
sân bệnh viện đều đứng bất động, quay đầu về hướng Bắc. Mặt tiền khối
nhà đối diện khiến chúng tôi không nhìn được xa hơn.
- Chắc chắc là một vụ khủng bố, ai đó nói.
Kim và tôi lao ra hành lang. Một nhóm y tá đã từ tầng hầm lên và đi như
chạy về phía đại sảnh. Cứ xét mức độ nghiêm trọng của cú sốc, thì nơi xảy
ra vụ nổ không xa lắm. Một người bảo vệ mở bộ đàm của mình để tìm hiểu
tình hình. Người đối thoại với ông ta cho biết cái máy không hoạt động
nữa. Chúng tôi đổ ra thang máy. Khi lên đến tầng trên cùng, chúng tôi chạy
vội về phía sân thượng nằm nhô ra bên cánh phía Nam tòa nhà. Một vài kẻ
tò mò đã có mặt ở đó, tay khum lên mắt. Họ đang nhìn về phía một đám
mây khói bốc lên cách bệnh viện khoảng mười dãy nhà.
- Đám khói bốc lên từ phía Haqirya, một người bảo vệ tường thuật lại
vào cái máy ghi âm của mình. Một quả bom hoặc là một kẻ đánh bom liều