NGỠ ĐÃ LÀ YÊU - Trang 196

túm lấy cổ tôi. Cô phục vụ và người quản lý phản đối tên thô bạo ấy. Một
chiếc ghế lật nhào đánh rầm một cái, rồi tiếng đồ gỗ cọt kẹt vang lên xen
lẫn những tiếng chửi rủa. Cảnh sát ập tới. Sĩ quan cảnh sát là một phụ nữ
tóc vàng, bộ ngực đồ sộ, cái mũi khổng lồ và ánh mắt dữ dội. Tên thô bạo
giải thích cho bà ta nguyên cớ sự việc. Những lời khai báo của hắn được sự
làm chứng của cô phục vụ và phần lớn khách hàng củng cố. Người phụ nữ
mặc cảnh phục đưa tôi ra phố, yêu cầu xem giấy tờ của tôi. Tôi từ chối xuất
trình giấy tờ.

- Hắn say khướt rồi, - một cảnh sát làu bàu.

- Giữ anh ta lại, - bà sĩ quan quyết định.

Họ đẩy tôi lên một chiếc ô tô và đưa tôi đến đồn cảnh sát gần nhất. Ở đó,

họ bắt tôi phải trình giấy tờ, lục khắp các túi trên người tôi và nhốt tôi vào
một xà lim nơi có hai tên say đang mải miết ngáy.

Một giờ sau, một cảnh sát tới đón tôi. Anh ta đưa tôi đi lấy lại đồ đạc cá

nhân ở chỗ một người trực quầy rồi lại dẫn tôi vào sảnh đón tiếp. Naveed
Ronnen đang ở đó, đứng dựa lưng vào quầy, mặt tiu nghỉu.

- Ồ, thần may mắn của tôi, - tôi gào lên, giọng khó chịu.

Naveed ra hiệu cho viên cảnh sát đi chỗ khác.

- Làm thế nào cậu biết tớ bị bỏ tù? Cậu cho người theo dõi tớ à hay quái

gì thế?

- Chẳng cái gì cả, Amine ạ, - anh nói giọng chán nản. - Tớ nhẹ nhõm khi

thấy cậu vẫn đứng vững. Tớ tưởng đến điều tệ nhất cơ.

- Chẳng hạn là điều gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.