NGỠ ĐÃ LÀ YÊU - Trang 251

người thực hiện cuộc thánh chiến của mình theo cách anh ta hiểu về nó.
Nếu Faten ở đâu đó, thì có cố đuổi kịp chị ấy cũng vô ích. Chị ấy đã trưởng
thành và hoàn toàn tự do trong việc làm điều chị ấy muốn với mạng sống
của mình. Và với cả cách chết của mình. Không có chuyện thiên vị đâu,
bác sĩ ạ. Khi đã chấp nhận đứng lên cầm vũ khí, người ta sẽ phải chấp nhận
việc người khác cũng làm tương tự. Ai cũng có quyền giành chiến thắng.
Người ta không chọn lựa số phận mình, mà chọn lựa cách kết thúc số phận
đó. Đó là một cách dân chủ để nhổ vào định mệnh.

- Cậu xin cháu, hãy tìm nó.

Adel lắc đầu, ngao ngán:

- Cậu lại không hiểu gì rồi, ammou ạ. Bây giờ cháu phải đi đây. Cheikh

Marwan sẽ tới trong chốc lát. Ông sẽ giảng kinh khoảng một tiếng đồng hồ
tại nhà thờ của khu phố. Cậu nên đến nghe ông...

Chính thế đấy, tôi nghĩ: chắc chắn Faten ở Janin để nhận lời ban phước

của cheikh.

Nhà thờ chật ních người. Lính cảnh vệ làm thành những hàng rào bảo vệ

thánh đường. Tôi ngồi ở góc phố quan sát khu dành cho phụ nữ trong nhà
thờ. Những người đến muộn vội vã đi vào phòng cầu nguyện bằng cánh
cửa khuất phía sau nhà thờ, người giấu mình trong những chiếc váy đen,
người che mặt bằng những tấm khăn choàng đủ màu sắc. Không thấy
Faten. Tôi đi vòng qua một khu nhà để lại gần cánh cửa khuất nơi một bà to
béo đứng gác. Bà ta hốt hoảng khi thấy tôi ở phía bên này thánh đường, nơi
mà ngay cả cảnh vệ cũng không dám ló mặt vì giữ ý.

- Phía của đàn ông ở bên kia, - bà ta nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.